NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1292

— À bạn ông, cũng vẫn ước ao làm Nam Tước chứ?
— Thưa Đức Ông, lúc này ông ấy đang mơ làm Nam Tước.
— Vậy thì, - Mazarin, vừa nói rút ra một bức thư mà ông ta đã đưa

D'Artagnan xem - Ông cầm bức thư này và mang nó sang nước Anh.

D'Artagnan nhìn phong bì không có địa chỉ.
— Tôi có được biết phải đưa lại cho ai không ạ?
— Đi tới London ông sẽ biết. Đến London ông mới được xé các phong

bì ngoài.

— Ngài có điều gì chỉ giáo cho tôi?
— Tuân theo về mọi điểm người nhận thư này.
D'Artagnan định hỏi thêm, thì Mazarin nói:
— Ông đi Boulogne Sur Mer; đến quán Huy Hiệu Anh Quốc ông sẽ gặp

một người quý tộc trẻ tên là Mordaunt.

— Vâng, và tôi phải làm gì với người ấy?
— Đi theo anh ta tới nơi mà anh ta dẫn đến.
D'Artagnan kinh ngạc nhìn Giáo Chủ.
— Dặn dò ông thế là đủ rồi, - Mazarin nói, - thôi đi đi.
— Nói đi đi thì dễ lắm, - D'Artagnan nói, - Nhưng muốn đi phải có tiền

mà tôi thì chẳng có.

— A! - Mazarin gãi tai nói, - ông nói là không có tiền à?
— Không có, thưa Đức Ông.
— Thế cái nhẫn kim cương tôi cho ông hôm qua đâu?
— Tôi muốn giữ nó làm kỷ niệm của Đức Ông.
Mazarin thở dài.
— Thưa Đức Ông, ở nước Anh sinh hoạt đắt đỏ lắm, nhất là với tư cách

phái viên đặc biệt.

— Hừm! - Mazarin nói. - Đó là một nước rất thanh đạm và sống giản dị

từ khi có cách mạng, nhưng không sao.

Ông mở ngăn kéo và lấy ra một túi nhỏ.
— Ông nói thế nào về một nghìn écu này?
D'Artagnan bĩu môi dưới dài thè lè ra và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.