NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1339

— Các anh tưởng tượng rằng người ta sẽ giết các anh à? Để làm gì kia

chứ? Ai quan tâm đến cái chết của các anh? Vả lại các anh là tù binh của
chúng tôi cơ mà.

— Ngốc! Đại ngốc! - Aramis nói, - thế ra cậu chưa biết rõ Mordaunt à!

Này, chỉ nhìn nhau có một cái thôi mà tôi đã trông thấy trong cái nhìn của
hắn rằng chúng tôi đã bị kết án rồi.

— Này, Aramis ơi, - Porthos nói, - Sự thực là tôi rất bực đã không bóp

cổ nó chết như cậu đã dặn đấy.

— Ê, Tôi sợ cóc gì cái thằng Mordaunt ấy? - D'Artagnan kêu, - Mẹ kiếp!

Nó cứ ám tôi xem, tôi sẽ nghiền nát nó ra, đồ sâu bọ ấy! Các anh không
phải trốn, tôi xin thề rằng ở đây các anh cũng an toàn như cách đây hai
mươi năm Athos ở phố Férou và Aramis ở phố Vaugirard.

Chợt Athos chỉ tay ra phía một trong hai cửa sổ có chắn song sắt đang

soi sáng căn phòng và nói:

— Này, các cậu sắp biết sự tình ra sao đấy vì chính nó đang chạy đến kia

kìa.

— Ai kia?
— Mordaunt.
Quả thật, nhìn theo hướng Athos trỏ, D'Artagnan trông thấy một kỵ sĩ

đang phi nước đại tới. Đó là Mordaunt.

D'Artagnan băng mình ra khỏi căn phòng. Porthos định ra theo, nhưng

D'Artagnan bảo:

— Cậu hãy ở lại và chỉ ra khi nào tôi gõ gõ vào cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.