NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1373

— Sụyt! Porthos thân mến ơi, đúng là ông Groslow có hơi nóng nảy,

nhưng kỳ thực ông ta có hai đức tính tốt mà tôi khám phá được: Ông ta khờ
dại và kiêu ngạo.

Porthos trợn tròn mắt kinh ngạc, Athos và Aramis nhìn nhau tủm tỉm, họ

hiểu D'Artagnan và biết rằng anh chẳng làm gì không có mục đích.

— Nhưng thôi, tự cậu sẽ đánh giá ông ấy, - D'Artagnan nói thêm.
— Thế là thế nào?
— Tối nay tôi sẽ giới thiệu ông ấy với cậu. Ông ấy đến chơi bạc với

chúng ta đấy.

Nghe vậy mắt Porthos sáng lên, anh nói:
— Ồ, ồ! Hắn ta có giàu không?
— Đó là con trai của một trong những thương gia mạnh nhất ở London.
— Hắn biết chơi Le lansquenet chứ?
— Hắn tôn thờ.
— Thế bài bassette ?
— Hắn mê như điên.
— Con bài biribi?
— Sở trường của hắn.
— Tốt lắm! - Porthos, - Chúng ta sẽ có một đêm thích thú.
— Càng thích thú vì nó hứa hẹn một đêm tuyệt diệu hơn.
— Tại sao thế?
— Vì chúng ta mời hắn chơi tối nay hắn mời chúng ta chơi tối mai.
— Ở đâu?
— Tôi sẽ bảo cậu sau. Bây giờ chúng ta hãy lo một điều: Tiếp đãi sao

cho xứng đáng cái vinh hạnh mà ông Groslow dành cho ta. Tối nay nghỉ ở
Derby. Mousqueton cần đi trước và có chai rượu vang nào trong tỉnh phải
mua luôn. Cũng chẳng tai hại gì nếu hắn sửa soạn một bữa ăn tối nho nhỏ,
bữa ấy hai cậu sẽ không dự vì Athos bị sốt rét và Aramis là hiệp sĩ ở Malte
thì những câu chuyện của bọn lính tráng thô bỉ như chúng tớ sẽ chẳng làm
đẹp lòng cậu và khiến cậu đỏ mặt. Các cậu nghe rõ chứ?

— Rõ, - Porthos nói, - Nhưng quỷ bắt tôi hay sao, mà sao tôi chả hiểu

được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.