NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1467

— Hắn nói gì đã chứ? - D'Artagnan đáp.
— Ở nhỉ, - Athos nói, - Mình quên rằng cậu không biết tiếng Anh.
Và anh kể lại cho bạn những lời trao đổi vừa rồi với người chủ tàu.
— Điều ấy có vẻ thật đấy. - D'Artagnan đáp.
— Tôi cũng nghĩ thế, - Athos nói.
— Với lại - D'Artagnan nói, - Nếu như người này lừa dối ta, ta vẫn có

thể bắn vỡ sợ nó.

— Thế ai sẽ dẫn đạo chúng ta?
— Anh đấy, Athos ạ. Anh biết đủ thứ ở trên đời và tôi chẳng hồ nghi là

anh không biết lái một con tàu.

Athos mỉm cười bông đùa và nói:
— Bạn ơi, thực tình là cậu nói khoác thật đúng lúc. Cha tôi ngày trước

hướng cho tôi làm nghề hàng hải, cho nên tôi cũng biết đôi chút về việc lái
tàu.

— Anh thấy chưa. - D'Artagnan reo lên.
— Vậy cậu hãy đi tìm các bạn chúng ta và trở lại đây. Mười một giờ đêm

rồi, chẳng còn nhiều thì giờ nữa đâu.

D'Artagnan tiến về phía hai kỵ sĩ cầm súng ngắn đang đứng gác ở những

ngôi nhà đầu tiên của thị trấn. Ba kỵ sĩ khác cũng đứng canh có vẻ chờ đợi,
họ nép vào một nhà kho sát bờ đường.

Hai kỵ sĩ đứng giữa là Porthos và Aramis. Ba kỵ sĩ ở cạnh nhà kho là

Mousqueton, Blaisois và Grimaud.

Nhưng nhìn gần thì thấy sau lưng ngựa của Grimaud còn có người em

của Parry. Anh ta phải dẫn trở lại London những con ngựa của mấy ông chủ
và người hầu đã bán cho chủ khách sạn để trả tiền trú ngụ. Cũng nhờ vậy
mà bốn người bạn còn dư ra được một số tiền, nếu không phải là to tát thì ít
ra cũng đủ chi dùng trong những khi bị chậm trễ hoặc xảy ra những chuyện
bất thường.

D'Artagnan rỉ tai bảo Porthos và Aramis đi theo mình và mấy người này

lại ra hiệu cho bọn đầy tớ xuống ngựa và tháo các bọc quần áo ra. Người
em của Parry lưu luyến chia tay bạn bè. Họ mời anh ta sang Pháp, nhưng
anh khăng khăng từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.