NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1476

— Lý sự của trẻ con, tôi xin nhắc lại, - Mousqueton nói - Blaisois thân

mến ơi, nếu cậu đi chinh chiến mười năm như Grimaud hoặc tôi đây, cậu sẽ
biết phân biệt của người khác với của kẻ thù. Tôi nghĩ rằng do người Anh
là một kẻ thù, mà rượu vang Porto kia lại là của người Anh; vậy thì nó là
của chúng ta, vì chúng ta là người Pháp. Cậu không biết câu cách ngôn này
ư: “Của quân thù tha hồ mà lấy”.

Tài lém miệng ấy được nhấn mạnh bằng tất cả quyền uy mà Mousqueton

rút ra từ kinh nghiệm lâu dài khiến Blaisois kinh ngạc. Hắn cúi đầu như để
suy ngẫm và đột nhiên ngẩng đầu lên như một kẻ được trang bị một lý lẽ
không thể cưỡng nổi. Hắn nói:

— Ông Mousqueton ơi, thế các vị chủ của chúng ta có tán thành ý kiến

của ông không?

Mousqueton mỉm cười khinh khỉnh và nói:
— Có lẽ tôi phải đến quấy rầy giấc ngủ của các vị công hầu trứ danh ấy

để nói rằng: “Thưa các ngài, tên Mouston, đầy tớ của các ngài đang khát,
các ngài cho phép nó uống không ạ?” Tôi xin hỏi các bạn, tôi khát hay
không thì có can hệ gì đến ông De Bracieux?

Blaisois lắc đầu nói:
— Thứ rượu ấy đắt lắm.
— Blaisois ơi, - Mousqueton nói, - Dù có là nước vàng uống được chăng

nữa, thì các ông chủ của chúng ta cũng chẳng nhịn đâu. Nên biết rằng, Nam
Tước De Bracieux khá giàu để uống một mình một thùng rượu Porto, dẫu
phải trả mỗi giọt rượu một pistol.

Càng lúc càng vênh vang hãnh diện, Mousqueton nói tiếp:
— Mà các ông chủ đã không nhịn rượu thì việc gì các đầy tớ lại nhịn?
Rồi Mousqueton cầm lấy bình rượu bia đem dốc hết ra ngoài cửa sổ

thành tàu và oai vệ tiến đế phía cửa thông ra khoang tàu.

— A, a. - Hắn nói, - Cửa đóng rồi? Cái bọn quỷ sứ Anh này là đa nghi

quá nhỉ?

— Cửa đóng à? - Blaisois nói với giọng thất vọng không kém. - Khổ

thân tôi, bụng tôi càng nôn nao dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.