NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1607

— Có - Porthos đáp, - nhưng không hiểu là do thế hay do gió nó làm tôi

chảy nước mắt. Tôi chắc là tại gió đấy.

— Bây giờ, Athos trèo lên đi, - D'Artagnan bảo, - và nhanh lên.
Athos được Porthos nhấc lên như một chiếc lông chim, đặt chân lên bờ

tường.

— Bây giờ nhảy xuống đi, Athos.
Athos nhảy xuống và biến sau bức tường.
— Anh đã tới đất chứ - D'Artagnan hỏi.
— Rồi.
— Không xảy ra điều gì chứ?
— Hoàn toàn bình yên.
— Porthos, - D'Artagnan bảo - hãy theo dõi ngài Giáo Chủ, trong khi tôi

leo lên. Không, tôi không cần cậu giúp, tôi trèo lên một mình. Hãy theo dõi
ngài Giáo Chủ, thế thôi.

— Tôi theo dõi đây, - Porthos đáp. - Ơ kìa!…
— Cậu nói phải đấy, thật khó leo hơn mình tưởng. Hãy giơ lưng ra cho

mình, nhưng chớ có buông ngài Giáo Chủ.

— Tôi không buông đâu.
Porthos giơ lưng cho D'Artagnan bám, anh leo lên và ngồi ngự trên bờ

tường.

Mazarin làm bộ cười.
— Xong chưa? - Porthos hỏi.
— Được rồi, nhưng bây giờ…
— Bây giờ làm sao?
— Bây giờ cậu đưa ông Giáo Chủ lên đây cho tôi và nếu ông ta kêu lên

một tiếng thì cậu cứ bóp nghẹt ông ta.

Mazarin toan kêu lên, thì Porthos đã lấy tay siết chặt lấy ông và nhấc lên,

D'Artagnan tóm lấy cổ áo ông và đặt ông ngồi cạnh mình. Rồi bằng một
giọng hăm dọa, anh bảo:

— Ông hãy nhảy ngay xuống bên cạnh ông De La Fère, nếu không tôi

kết liễu đời ông sớm hơn, lời thề nhà quý tộc.

— Ông ơi, ông ơi, - Mazarin kêu - Ông không giữ lời hứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.