NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1630

— Một tên nông dân thô lỗ ấy à? - Anne D'Autriche nói, - Người ta sẽ

cười cho.

— Được - D'Artagnan nói. - Nhưng tôi tin chắc một điều, ấy là kẻ nào

cười trước mặt ông ấy sẽ không cười được hai lần đâu.

— Thôi được, cho cái tước vị ấy, - Anne D'Autriche nói và ký luôn.
— Bây giờ còn hiệp sĩ hoặc Tu Viện Trưởng D'Herblay, xin tùy Lệnh Bà

gọi.

— Ông ta muốn làm giám mục à?
— Không ạ, ông ta mong muốn một điều dễ dãi hơn.
— Điều gì?
— Ấy là Đức Vua hạ cố làm cha đỡ đầu cho con trai bà De Longueville.
Hoàng Hậu tủm tỉm cười.
— Thưa Lệnh Bà, - D'Artagnan nói, - Ông De Longueville là dòng dõi

Hoàng Gia.

— Phải, nhưng con ông ta?
— Thưa Lệnh Bà, đứa con trai ấy… cũng thế chứ ạ, bởi vì chồng của mẹ

nó đã như vậy.

— Thế bạn của ông không yêu cầu thêm gì cho bà De Longueville à?
— Thưa Lệnh Bà, không ạ, bởi vì ông ấy đoán rằng Đức Vua khi nhận

làm cha đỡ đầu cho đứa trẻ, không thể không tặng cho mẹ nó nhân lễ mừng
giải cữ một món quà dưới năm trăm nghìn livres, và tất nhiên vẫn giữ cho
cha nó quyền cai trị xứ Normandie.

— Về quyền cai trị xứ Normandie, tôi nghĩ có thể cam kết, - Hoàng Hậu

đáp, - Nhưng về khoản năm trăm nghìn livres, thì ngài Giáo Chủ không
ngớt nhắc nhở tôi rằng không còn tiền bạc trong các quỹ của Nhà Nước
nữa.

— Thưa Lệnh Bà, nếu Người cho phép, chúng ta sẽ cùng đi tìm kiếm và

chúng ta sẽ tìm thấy.

— Còn gì nữa.
— Dạ, hết rồi ạ.
— Ông chẳng có một người bạn đồng đội thứ tư nào?
— Có chứ ạ; Bá Tước De La Fère.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.