NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1696

người ta có thể nghe tiếng bước chân qua lại và tiếng miếng sắt thúc ngựa
vang lên trên lớp gạch lát nhà. Người lính gác này thuộc số hai mươi ngự
lâm quân phục vụ vua đang lên phiên theo kiểu một bức tượng cứng nhắc
và vô tình. Hắn hỏi:

— Ai đấy?
— Bạn - Người lạ trả lời.
— Muốn gì?
— Nói chuyện với Hoàng thượng.
— Ồ, ồ, không thể được nữa rồi, ông khách thân mến ạ.
— Sao thế?
— Vì Hoàng thượng ngủ rồi.
— Ngủ rồi?
— Ừ
— Kệ, làm sao tôi cũng cần gặp.
— Nhưng tôi đã nói là không thể được mà.
— Nhưng…
— Thôi đi đi!
— Lệnh như thế à?
— Tôi chẳng phải cần báo cáo với anh. Đi đi!
Và lần này người lính gác tỏ cử chỉ đe dọa theo với lời nói, nhưng người

lạ vẫn không nhúc nhích như thể là chân đã mọc rễ rồi. Ông ta nói:

— Thưa ngài ngự lâm, có phải ngài thuộc hàng quý tộc không?
— Rất hân hạnh.
— Thế thì, tôi cũng vậy, và giữa những nhà quý tộc với nhau thì phải nể

mặt nhau chút ít.

Người lính gác hạ súng xuống trước những lời thuyết phục đáng nể vì ấy.

Anh ta nói:

— Thưa ông, cứ nói đi, nếu sức tôi có thể làm được thì…
— Cảm ơn. Có sĩ quan ở đây không?
— Thưa ông có.
— Thế thì cho tôi nói chuyện với ông ấy.
— Dễ thôi. Mời ông bước lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.