NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1796

— Vâng, thưa ngài. Trong ngày hôm nay là ngư dân và là ngư dân nổi

tiếng nữa. Tôi vừa bắt được một con cá vược nặng ít nhất cũng phải ba
chục ký và hơn năm chục ký cá đối. Tôi còn có nhiều cá cơm nhỏ, đem lăn
bột chiên thì rất tuyệt.

Monck vừa nói vừa cười:
— Tôi thấy là anh đã đi đánh cá trong vịnh Gascogne nhiều hơn là trong

biển Manche.

— Đúng vậy, tôi là người miền Nam, điều đó không ngăn tôi thành một

người đánh cá giỏi phải không, thưa ngài?

— Không, không. Tôi mua lại hết mẻ lưới của anh. Bây giờ thì hãy nói

thật đi: Cá này anh định giao cho ai?

— Thưa ngài, tôi không giấu giếm ngài điều chi. Tôi đang đi Newcastle,

dọc bờ biển, thì một đám lính cỡi ngựa trên bờ, đi ngược chiều ra dấu cho
tôi phải quay ngược trở lại theo đường dẫn đến trại của ngài, nếu không thì
sẽ ăn đạn.

Người đánh cá nói thêm vừa cười:
— Và vì tôi không được trang bị để đánh nhau nên đành phải vâng lời.
— Thế tại sao anh lại đến Lambert mà không đến tôi!
— À thì, thưa ngài, tôi đến ngài Lambert vì mấy ông ở thành phố xỉa tiền

khá sộp, trong khi các ông, dân Scotland, tín đồ Thanh giáo, mục sư phái
Calvin, các người trong tập đoàn ước thệ, muốn tên gì gì đó là tuỳ thích các
ông, các ông ăn thì ít lắm lại không trả tiền gì cả.

Monck nhún vai nhưng đồng thời cũng không khỏi cười mỉm.
— Còn tại sao ở miền Nam, anh lại đến tận bờ biển của chúng tôi mà

đánh cá?

— Tại vì tôi đã trót dại sắp cưới vợ ở Picardie.
— Ừ, phải rồi, nhưng Picardie đâu phải là nước Anh?
— Thưa ngài, con người đẩy thuyền ra khơi, nhưng Chúa và gió thì làm

phần còn lại và muốn đẩy thuyền đi đâu thì đẩy.

— Vậy là anh không có ý định cập bến ở nước chúng tôi?
— Không bao giờ.
— Anh đi bằng đường nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.