NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1811

Bên kia sông có một điểm tiền tiêu của Monck canh chừng quân địch,

quân số có một trăm năm chục người Scotland. Khi có động thì họ bơi qua
báo cáo ông. Tuy nhiên vì khoảng sông ấy không có cầu và vì lính của
Lambert cũng như lính của Monck chẳng ai ham xuống nước, nên Monck
chẳng phải lo lắm về phía này.

Bên này sông, cách tu viện khoảng chưa đầy năm trăm bước, dân đánh

cá ở lẫn lộn ngay giữa khu lều của đám lính lân cận cùng ở chung với vợ
con trong ấy.

Monck đi với Athos xuyên qua khung cảnh mờ mờ chiếu bằng hai nguồn

sáng: Nguồn sáng bạc của trăng và nguồn sáng đỏ nhạt của các đống lửa
trại đang tàn nằm nơi ngã tư. Đến chỗ này, ông dừng lại và hỏi bạn đồng
hành.

— Ông nhận ra đường đi chưa?
— Thưa Đại tướng, nếu không lầm, thì con đường phía phải thẳng ngay

tới tu viện.

— Đúng đấy, nhưng chúng ta phải cần ánh sáng khi phải chui xuống

đường hầm.

Monck quay mặt lại, nói:
— Ồ, hình như Digby vẫn theo ta. Thây kệ, bắt hắn đi tìm lửa cái đã
— Thưa Đại tướng, đúng là đằng xa kia có người theo sau ta từ nãy giờ.
Monck kêu lên:
— Digby! Digby! Lại đây ngay đi.
Nhưng thay vì tuân lệnh, bóng đen kia lại có vẻ giật mình, đi thụt lùi mà

không tiến tới, rồi khom mình xuống và biến mất phía bờ đê bên trái, theo
đường đến chỗ ở của những người đánh cá.

Monck nói:
— Hình như không phải Digby.
Cả hai đều nhìn theo cái bóng mất đi kia, nhưng Monck và Athos không

quan tâm lắm. Chuyện một người mười một giờ đêm rình mò nơi một trại
có mười đến mười hai nghìn người ngủ thì không phải là chuyện lạ.

Monck nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.