NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1840

— Vâng, Parry đây, ông D'Artagnan thân mến, chính tôi đây! Được gặp

lại ông, thật mừng quá!

D'Artagnan siết chặt tay ông già:
— Ông đã nói rất đúng: Thật mừng quá! Ông sẽ báo cho Nhà vua hay

chứ!

— Nhưng thưa ông thân mến, Nhà vua đang ngủ.
— Chán quá! Đánh thức ông ấy dậy, tôi bảo đảm với ông là Nhà vua sẽ

không rầy ông đâu.

— Ông bá tước bảo ông đến đây, phải không?
— Bá tước nào?
— Bá tước De La Fère.
— Athos? Không, tôi đến đây là tự ý tôi. Nào, Parry, đánh thức Nhà vua

nhanh lên! Tôi cần gặp Nhà vua.

Parry nghĩ không phải chần chừ lâu hơn nữa, ông ta đã biết D'Artagnan

từ lâu, ông biết, mặc dầu là dân Gascon, ông này không bao giờ hứa quá
những gì có thể làm được. Ông băng qua một cái sân và một khu vườn nhỏ,
xoa dịu con chó cứ muốn xông vào cắn người hiệp sĩ, rồi đến gõ cửa căn
phòng trệt của một biệt thự nhỏ.

Liền đó một con chó nhỏ trong phòng cất tiếng sủa phụ hoạ với con chó

lớn ở ngoài sân. D'Artagnan tự nhủ: “Vị vua tội nghiệp! Cận vệ của ông chỉ
có bấy nhiêu đó; sự thật là ông đã được chúng bảo vệ rất sốt sắng.

— Có chuyện gì vậy? - Ông hoàng hỏi từ cuối căn phòng.
— Thưa ngài, có hiệp sĩ D'Artagnan đem tin tức đến.
Liền đó, có tiếng động trong căn phòng, một cánh cửa mở ra và ánh đèn

sáng khắp dẫy hành lang cùng khu vườn.

Ông hoàng đang làm việc dưới ánh sáng đèn. Những giấy tờ để rải rác

trên bàn giấy, và ông đang thảo một lá thư. Rất nhiều chữ bị gạch bỏ chứng
tỏ ông đã bỏ công rất nhiều khi viết.

Ông quay mặt ra nói:
— Xin mời hiệp sĩ vào. - Rồi trông thấy người ngư dân, ông hỏi, - Parry,

anh nói hiệp sĩ D'Artagnan ở đâu?

D'Artagnan đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.