NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1857

— Này! Các người đang làm gì ở đấy? Digby sao lại đốt? Sao lại la hét

thế này?

— Đại tướng! - Digby kêu lên. Và buông gươm xuống.
— Đại tướng! - Các binh sĩ lặp lại.
Monck nói:
— Sao! Có điều gì đáng ngạc nhiên đâu?
Rồi khi im lặng đã trở lại, ông hỏi tiếp:
— Nào, ai đốt nhà?
Các binh sĩ đều cúi đầu. Monck nói:
— Kìa? Tôi hỏi sao các anh không trả lời? Ngọn lửa vẫn bốc cháy kìa?
Lập tức, hai mươi binh sĩ xông vào dập tắt ngọn lửa, cũng hăng hái như

lúc họ đã đốt nó lên. Nhưng trước đó, và trước hết, D'Artagnan đã dựng
một cái thang vào tường nhà và kêu lớn:

— Athos! Tôi đây, D'Artagnan đây! Đừng bắn, bạn thân mến!
Vài phút sau, ông ôm siết bị Bá tước trong tay. Trong lúc đó, Grimaud

vẫn bình tĩnh như thường, đi phá bỏ những chướng ngại vật đặt ở nhà dưới,
và sau khi đã mở cánh cửa lớn ra, đứng khoanh tay bình thản ngay thềm
cửa. Chỉ khi nghe tiếng nói của D'Artagnan, ông ta mới thốt lên một tiếng
kêu ngạc nhiên.

Sau khi ngọn lửa được dập tắt, các binh sĩ, dẫn đầu là Digby, đến trình

diện:

— Thưa Đại tướng, xin Đại tướng tha lỗi cho chúng tôi. Chúng tôi làm

việc này chỉ vì lòng yêu thương đối với Đại tướng vì cứ ngỡ là ngài đã mất
tích rồi.

— Các anh điên rồi. Mất tích à? Một con người như ta có thể mất tích

được sao? Nếu ta thích, ta không thể vắng mặt được vài ngày mà không cần
phải báo trước sao? Hay là các anh xem ta như một tay trưởng giả ở kinh
đô. Một nhà quý tộc, bạn ta, khách của ta, sao lại phải bị truy nã, vây hãm
và bị đe dọa giết chết vì bị nghi ngờ? Các anh có hiểu nghĩa của chữ nghi
ngờ đó như thế nào không? Chúa hãy trừng phạt ta nếu ta không cho xử
bắn hết tất cả những kẻ mà nhà quý tộc dũng cảm đó còn để cho sống sót ở
nơi đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.