NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1927

— Tốt lắm, bạn à.
Bá tước trả lời nhưng không nói cho bạn biết Mans ở cùng hướng với

vùng Touraine, và nếu D'Artagnan chờ đợi nhiều lắm là hai ngày nữa thôi,
sẽ có bạn đồng hành.

Nhưng D'Artagnan, còn bối rối hơn cả Bá tước, càng giải thích chừng

nào lại càng lún sâu vào cái hố bùn mà ông tự tạo ra. Sau cùng, ông nói:

— Tôi sẽ ra đi vào sáng sớm mai. Từ giờ cho đến đó, Raoul, cháu có

muốn đến với ta không?

Chàng tuổi trẻ đáp:
— Thưa Hiệp sĩ, vâng, nếu ngài Bá tước không cần đến tôi.
— Không, Raoul; hôm nay ta có cuộc hội kiến với Hoàng đế.
Raoul bảo Grimaud đi lấy ngay thanh gươm cho chàng.
D'Artagnan nói, vừa đưa hai tay ra ôm lấy Athos:
— Bây giờ, từ giã bạn thân mến.
Athos hôn ông rất lâu, và người lính ngự lâm, hiểu rõ sự kín đáo của

Athos, liền nói nhỏ vào tai bạn:

— Chuyện quốc gia đại sự.
Athos chỉ đáp lại bằng một cái siết tay đầy ý nghĩa hơn nữa. Rồi hai

người rời nhau. Raoul nắm cánh tay của người bạn già dẫn chàng đi theo
đường Saint Honoré.

D'Artagnan nói với chàng thanh niên.
— Ta sẽ dẫn cháu đến thăm một nhà giàu nứt đố đổ vách, cháu hãy

chuẩn bị đi; suốt ngày cháu sẽ được trông thấy những đồng tiền vàng chất
đống. Chúa ơi! Quả thật ta thay đổi quá!

Raoul nói:
— Ồ! ồ! Đường đông người quá.
D'Artagnan hỏi một người đi dạo:
— Hôm nay có đám rước, phải không?
Người qua đường trả lời:
— Thưa ông, đám treo cổ.
D'Artagnan hỏi:
— Sao? Treo cổ à, ở Grève, phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.