NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1977

— Phải có một tể tướng cho một ông vua dốt nát và lúng túng như tôi

đây.

— Hoàng thượng cần có một người bạn thân.
— Tôi đã có rồi, ông đây.
— Sau này, ngài sẽ có nhiều người khác. Chẳng ai tin cẩn, chẳng ai trung

thành cho sự nghiệp của ngài hơn những người ấy nữa.

— Ông sẽ là tể tướng của tôi.
— Thưa Đức ông, chưa ngay đâu. Làm như thế sẽ gây xì xào ngạc nhiên

lắm lắm.

— Ngài Richelieu tể tướng của bà tôi là Marie De Médicis chỉ là giám

mục Lucon, cũng như ông là giám mục Vannes vậy thôi.

— Đúng là Điện hạ đã sử dụng được hết những lời ghi chép của tôi rồi.

Tôi thật vui mừng khi thấy ngài rất sáng suốt.

— Tôi biết rằng ngài De Richelieu nhờ sự che chở của Hoàng hậu nên

mau chóng trở thành Hồng y.

Aramis nghiêng mình, nói:
— Tốt hơn là Điện hạ đưa tôi lên chức Hồng y rồi hãy phong tôi làm tể

tướng.

— Ông sẽ làm Hồng y trong hai tháng nữa, ông D'Herblay ạ. Nhưng

chuyện chẳng quan trọng gì. Ông đòi xin nữa đi tôi cũng không giận đâu,
ông không xin thêm tôi giận đấy.

— Cho nên tôi muốn xin vài điều nữa.
— Nói đi, nói đi!
— Ông Fouquet sẽ không giữ chức vụ lâu vì ông ta già đi mau quá. Ông

ta ưa hưởng khoái lạc, điều này hợp với công việc bây giờ của ông ta, nhờ
chút thanh xuân còn sót lại để ông hưởng thụ. Nhưng cái tuổi trẻ này phải
lưu ý đề phòng nỗi đau buồn hay căn bệnh đầu tiên nào ông ta mắc phải.
Chúng ta sẽ tránh cho ông ta nỗi buồn rầu vì ông ta là một con người lịch
sự và có tâm hồn cao quý. Chúng ta không cứu được ông ta khỏi bệnh tật
đâu. Thế thôi, vấn đề đã giải quyết rồi. Khi ngài trả nợ hết cho ông Fouquet
thành vua trong nhóm thi sĩ, hoạ sĩ của ông ta. Chúng ta đem giàu có cho
ông ta. Thế thì khi tôi làm tể tướng của Điện hạ, tôi sẽ nghĩ tới quyền lợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.