NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1985

— Ôi, ông Baisemeaux thân mến ơi, lúc ấy ông dùng chữ gì vậy à? Cam

kết... phải rồi.

— Cam kết, vâng, cam kết đưa hắn cho ngài và ngài đã chở hắn đi.
— Nhưng mà ông Baisemeaux thân mến ơi, đó là sự lầm lạc ở Bộ, người

ta thấy lầm nên cho tôi mang đến một lệnh vua bảo thả Seldon, thằng chó
chết người Scotland ấy, ông nhớ Seldon?

— Lần này ngài chắc chứ?
Aramis đưa lệnh ra:
— Trời ạ! Ông đọc đi.
Baisemeaux ngạc nhiên:
— Ồ, lệnh này chính là tờ tôi nắm hôm ấy đây.
— Thật không?
— Chính là tờ tôi xác nhận với ngài là đã thấy đêm ấy. Vâng, tôi nhận ra

dấu mực đây này.

— Tôi không biết có phải không. Nhưng chắc là tờ tôi mang đi đây.
— Thế thì tên kia đâu?
— Ai?
— Marchiali?
— Tôi mang lại cho ông.
— Không đủ đâu. Phải có lệnh nhốt lại mới được.
— Ông Baisemeaux thân mến ơi, đừng nói thế nữa. Ông nói như trẻ con

ấy. Cái lệnh ông nhận để thả Marchiali đâu?

Baisemeaux chạy đến lấy tờ giấy trong hộc ra. Aramis nắm lấy, lạnh lùng

xé toạc làm bốn, rồi kê vào lửa đốt.

Baisemeaux kinh hoàng hết mực, kêu lên:
— Ngài làm gì thế?
— Ông chịu khó xem tình hình này lại một chút, ông chủ ngục thân mến

ạ, - Aramis vẫn nói với vẻ bình tĩnh, không bị lay chuyển, - ông sẽ thấy
chuyện thật dễ dàng vô cùng. Ông không còn trong tay tờ lệnh xác nhận
Marchiali đã được thả rồi.

— Ôi, Chúa ơi, tôi tiêu rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.