NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2010

— Hoàng thượng hẳn là sợ lão Porthos trở thành một chứng nhân khó

chịu nên phải trừ đi.

— Trừ bằng cách phong quận công à?
— Đúng vậy ngài giết hắn đấy? Hắn vui sướng đến mức chết đi và mang

sự bí mật theo hắn. Còn tôi - Aramis lạnh lùng tiếp - tôi mất một người bạn
thật là bạn.

Giữa lúc hai tay âm mưu đang nói chuyện tầm phào để che giấu nỗi vui

mừng và kiêu ngạo vì sự thành công, thì Aramis vểnh tai nghe ngóng một
thứ gì bên ngoài. Philippe hỏi:

— Gì thế?
— Thưa ngài, sáng rồi.
— Thế rồi sao?
— Hôm qua, trước khi đi ngủ trên chiếc giường này, chắc ngài có nghĩ

rằng hôm sau, sáng ra ngài sẽ làm gì chứ?

— Ta có bảo viên chưởng quan ngự lâm quân đến đây.
— Nếu ngài có nói như vậy thì hắn đến ngay đấy. Hắn là người đúng

hẹn.

— Ta nghe có tiếng bước chân bên ngoài phòng rồi.
— Hắn ta đấy.
Ông hoàng lấy dáng kiên quyết trả lời:
— Thế thì bắt đầu tấn công đi.
Aramis kêu lên:
— Chớ! Tấn công mà bắt đầu với D'Artagnan thì là điên đấy!

D'Artagnan bây giờ chẳng biết gì hết, chẳng có gì nghi ngờ chúng ta hết.
Nhưng nếu sáng nay hắn ta là người đầu tiên bước vào phòng này, hắn sẽ
đánh hơi thấy ngay có chuyện gì hắn phải lo. Ngài ạ, trước khi cho
D'Artagnan vào đây, ta phải cho căn phòng này thật nhiều không khí, mời
thật nhiều người vào để cho tay thám tử tinh tế nhất nước này cũng bị đánh
lạc trên cả hàng tá hướng khác nhau.

Ông hoàng thấy lo lắng trước viễn cảnh phải đối phó với một tay kình

địch có hạng như thế:

— Làm sao cho hắn lui về được một khi ta đã bảo hắn tới đây rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.