NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2046

D'Artagnan hiện ra:
— Hoàng thượng muốn điều chi?
— Ông bạn giám mục Vannes của ông đâu?
— Nhưng mà, thưa ngài! Tôi đang đợi ông ta mà không thấy.
— Xin hãy tìm ông ta!
D'Artagnan sững người trong giây lát, nhưng rồi nghĩ rằng Aramis rời

Vaux một cách bí mật là do vua sai, chắc rằng vua muốn giữ kín bí mật ấy.
Ông trả lời:

— Thưa, Hoàng thượng nhất định muốn dẫn ông D'Herblay về sao?
Philippe trả lời:
— Không phải là nhất định. Chưa cần đến như vậy nhưng nếu có ai trông

thấy ông ta…

“Ta đoán đúng”, D'Artagnan nghĩ thầm.
Nhà vua nói:
— Đi báo với ông Fouquet là tôi muốn nói chuyện… Ồ! nói trước mặt

ông đấy, đừng rút lui…

Ông De Saint Aignan đã trở lại, báo cáo những tin vừa ý về Hoàng hậu:

Bà nằm nghỉ chỉ là phòng hờ thôi chứ bà vẫn đủ sức theo ý của Nhà vua.
Trong khi cho tìm ông Fouquet và Aramis khắp nơi, thì ông vua mới vẫn
bình yên tiếp tục cuộc thử thách và mọi người trong gia đình, quan chức,
nội thần cũng thấy cử chỉ, giọng nói, thói quen của ông đúng là vua của họ.

Về phía mình, Philippe nhớ những ghi chú và hình vẽ của Aramis để lại,

nhìn từng người một, cư xử với họ không để ai nghi ngờ gì hết. Từ nay
chẳng còn gì để khiến cho người tiếm quyền lo lắng gì hết. Định mệnh vừa
đem một số phận khốn khổ nhất thay thế cho một quyền uy cao nhất, thật
dễ dàng đến mức lạ lùng làm sao! Philippe thán phục lòng tốt của Chúa đối
với ông, và sử dụng tất cả những khả năng tốt đẹp của mình để hoàn thành
ý Chúa. Nhưng đôi khi ông thấy hình như có một bóng đen bước trên vòng
hào quang mới mẻ của ông.

Aramis vẫn chưa xuất hiện. Câu chuyện trong Hoàng gia dần dần trở nên

uể oải. Philippe đang bận lo nghĩ nên quên mất việc cho người em và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.