NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2102

Vậy xin ngài hãy cứ nói chuyện với bạn bè, và xin đừng chê trách tôi đã vì
lòng trân trọng, mến phục đối với ngài, riêng đối với ngài thôi, mà phải làm
một điều xấu xa.

D'Artagnan xúc động, vụt đưa tay ôm cổ người trẻ tuổi rồi bước lên phía

các bạn. Người sĩ quan choàng áo ngồi lại trên bậc thềm rêu ẩm.
D'Artagnan kêu lên:

— Này, các bạn, tình thế rõ rồi đấy, các bạn tỏ thái độ đi.
Cả ba ôm chầm lấy nhau, giữ chặt nhau như thời trai trẻ.
Porthos hỏi:
— Lôi thôi như thế này để làm gì?
D'Artagnan trả lời:
— Chắc bạn phải thấy là có chuyện rồi.
— Chuyện không to lắm đâu, chắc chắn như vậy, ông chưởng quan thân

mến ạ. Bởi vì, đúng là tôi có làm gì đâu, Aramis cũng thế. - Con người tốt
tuyệt vời đó vội vã nói thêm.

D'Artagnan nói:
— Các bạn thấy không: Chặn tất cả những ai từ Belle Ile ra, từ ngoài

vào. Tàu thuyền của các bạn đều bị tịch thu hết. Nếu các bạn muốn trốn
chạy thì các bạn sẽ rơi vào những chiếc tàu tuần qua lại trên mặt biển rình
mò các bạn. Nhà vua muốn chộp các bạn và chắc chắn là được.

D'Artagnan giận dữ vặt vài sợi râu cằm xám. Aramis mặt tối sầm, còn

Porthos thì nổi giận lên. D'Artagnan nói tiếp:

— Ý kiến tôi là thế này đây: Đem các bạn lên tàu tôi, giữ các bạn bên

mình tôi rồi thả các bạn ra. Nhưng bây giờ tôi lại nghĩ rằng lúc tôi trở về
tàu biết đâu tôi chẳng nhận được một lệnh cách chức chỉ huy của tôi,
chuyển cho người khác, khiến cho cả các bạn lẫn tôi không có cách nào cứu
vãn được hết.

Aramis cương quyết nói:
— Phải ở lại Belle Ile. Tôi thì tôi trả lời là tôi chỉ đầu hàng khi biết được

những gì dành cho tôi thôi.

D'Artagnan lưu ý thấy Porthos không nói gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.