NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2103

— Để tôi ra dò xét thử người sĩ quan can đảm đi theo tôi kia xem sao.

Con người đó thật lương thiện, thật là một kẻ thù của chúng ta xứng đáng
hơn ngàn vạn người về hùa với chúng ta đấy. Để hỏi thử xem hắn biết được
những điều gì, lệnh ra cho hắn phải làm gì, bỏ gì…

Aramis nói:
— Cứ thử đi.
D'Artagnan đi lại phía lầu, chồm ra ngoài gọi viên sĩ quan lên:
— Thưa ông, nếu tôi muốn đem các ông này đi thì ý kiến ông thế nào.
— Tôi không phản đối, nhưng tôi phải giữ họ vì có lệnh trực tiếp, lệnh

bằng văn bản buộc tôi phải đích thân giữ họ.

D'Artagnan kêu lên một tiếng “A!”. Aramis lẩm bẩm: “Hết rồi.” Porthos

không nhúc nhích.

— Bạn đem Porthos đi, anh ấy sẽ chứng tỏ cho Nhà vua biết không có

dính dáng gì đến vụ này hết. Tôi sẽ giúp anh ấy nói và bạn D'Artagnan, bạn
sẽ giúp anh ấy.

D'Artagnan “hừ” một tiếng và hỏi.
— Porthos, bạn muốn đi không, bạn muốn theo tôi không? Nhà vua rộng

lượng lắm.

Porthos trả lời một cách cao thượng:
— Xin để tôi suy nghĩ đã. Thế bạn muốn ở lại đây à?
D'Artagnan tiếp lời:
— Ở đến lúc chúng ta tìm ra phương cách hay. Nhưng tôi nghĩ cũng

chẳng lâu đâu vì tôi đã có ý rồi.

Aramis nói:
— Thôi, chúng ta chào nhau, Porthos ạ, bạn nên ra đi.
— Không.
Aramis nghe tiếng trả lời âu sầu của bạn mà hơi chạnh lòng:
— Tuỳ ý bạn. Tuy nhiên tôi cũng tin tưởng rằng D'Artagnan đã có ý kiến

giải toả mà tôi nghĩ là tôi hiểu rồi đấy.

— Thử xem, - người lính ngự lâm nói xong tiến lại nghiêng tai về phía

Aramis.

Aramis nói nhanh vài tiếng và thấy D'Artagnan gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.