NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2156

D'Artagnan thì rõ ràng là ít lo âu hơn ông De Gesvres, người chưởng

quan cận vệ. Ngay từ lúc mới vào, ông đã ngồi trên cửa sổ đưa đôi mắt tinh
anh nhìn mọi sự diễn ra, không chút nhíu mày. Ông thấy rõ sự sôi động tiến
triển từ lúc tin ông bị bắt loan truyền ra. Ông tiên đoán được lúc nó nổ bùng
và rõ là sự tiên đoán ấy đã đúng. Ông nghĩ: “Chuyện khá khôi hài là không
biết chừng tối nay các tay pháp quan sẽ tấn phong ta làm vua nước Pháp.
Thật là tức cười!”

Nhưng bỗng nhiên tất cả đều ngưng lại. Cận vệ, ngự lâm quân, sĩ quan,

binh sĩ, những tiếng thì thầm, những mối lo âu, tất cả tản đi, biến đi, mất
hẳn. Không còn giông bão, không còn đe dọa, không còn phiến động nữa.

Chỉ một lời đã làm sóng gió lặng im. Nhà vua vừa bảo Brienne gọi to:
— Suỵt, các ông làm Hoàng thượng phiền lòng!
D'Artagnan thở dài, suy nghĩ: “Hết rồi, lính ngự lâm quân ngày nay

không phải là lính ngự lâm quân của Louis XIII ngày xưa nữa. Hết rồi!”

Một nội thần lên tiếng:
— Ngài D'Artagnan triều kiến Hoàng thượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.