NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2157

CHƯƠNG LI

Vua Louis XIV

Nhà vua ngồi trong văn phòng, quay lưng ra cửa vào. Trước mặt là một

tấm gương nhờ đó trong khi giở giấy tờ, ông có thể liếc mắt nhìn mà biết
được là ai sẽ đến.

Khi D'Artagnan vào, ông không ngưng việc, vẫn từ từ đậy các thư từ, các

giấy tờ kế hoạch với tấm lụa lớn màu xanh lá cây thường dùng để che
những thứ của ông cần giấu kỹ. D'Artagnan biết rành cái trò này nên vẫn
đứng yên phía sau cho đến lúc Nhà vua liếc thấy người mà không nghe lên
tiếng, phải lên tiếng kêu:

— Ông D'Artagnan có đấy không?
— Thưa tôi đây! - Người lính ngự lâm tiến lại, trả lời.
Đôi mắt long lanh của Nhà vua nhìn thẳng vào D'Artagnan:
— Sao, thưa ông, ông có điều gì nói không?
D'Artagnan dò xét cử chỉ đầu tiên đó của Nhà vua để tìm lối trả đòn:
— Thưa ngài, tôi à? Tôi chẳng có gì nói với Hoàng thượng cả nếu không

phải là về việc Hoàng thượng sai bắt tôi và bây giờ tôi ở đây rồi.

Nhà vua định trả lời là ông không sai bắt D'Artagnan nhưng thấy câu đó

có vẻ như một lời xin lỗi nên lại thôi.

D'Artagnan vẫn bướng bỉnh nín lặng. Nhà vua tiếp lời, mắt nhìn thẳng

vào D'Artagnan:

— Thưa ông, ta đã bảo ông làm gì ở Belle Ile? Xin ông nói đi!
D'Artagnan mở cờ trong bụng: “Nhà vua gãi đúng vào chỗ ngứa của ông

rồi.” Ông trả lời:

— Hình như Hoàng thượng bận tâm rằng tôi đã làm gì ở Belle Ile phải

không?

— Thưa ông, đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.