NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2159

Nhà vua nói:
— Và ta đã nhận cho ông rồi, thưa ông. Trước khi giã từ ông, ta muốn

chứng tỏ là ta cũng biết giữ lời hứa.

D'Artagnan lạnh lùng nói giọng giễu cợt:
— Hoàng thượng giữ lời hứa quá đấy chứ, vì Hoàng thượng đã sai bắt

tôi mà không hề hứa hẹn điều đó với tôi.

Nhà vua xem thường câu đùa cợt đó, trở lại nét mặt nghiêm khắc nói:
— Nào bây giờ xem thử, sự không vâng lời của ông đã khiến cho ta bắt

buộc phải làm sao.

— Tôi không vâng lời? - D'Artagnan đỏ mặt nổi giận.
Nhà vua tiếp tục:
— Đó là chữ ta dùng nhẹ nhất đấy. Ý định rõ rệt của ta là bắt và phạt

những người chống đối. Ta đâu có quan tâm đến việc những kẻ đó là bạn
hay không của ông?

D'Artagnan trả lời:
— Nhưng tôi thì tôi phải quan tâm. Hoàng thượng sai tôi đi bắt bạn tôi

đem đến giá treo cổ là một hành động tàn ác.

— Thưa ông, đó là một cách ta thử thách những kẻ gọi là phục vụ ta đã

ăn cơm ta và phải bảo vệ ta. Sự thử thách không thành rồi ông D'Artagnan
ạ.

Người lính ngự lâm chua chát nói:
— Hoàng thượng mất một người phục vụ kém thì có ngay cùng ngày,

mười người đến xin thử thách. Xin ngài hãy nghe tôi đây. Tôi không quen
với các công việc đó. Tôi đau lòng phải truy đuổi đến chết hai con người
mà kẻ cứu mạng Hoàng thượng là ông Fouquet đã xin ngài để cho họ sống.
Hơn nữa hai người ấy còn là bạn thân của tôi. Họ không tấn công vào
Hoàng thượng, họ phải chịu chết vì một cơn giận mù quáng. Tại sao lại
không để họ trốn đi! Họ đã phạm vào tội ác gì? Tôi nhận là ngài không cho
phép tôi xét tư cách hành động của họ. Nhưng tại sao ngài lại nghi ngờ
trước khi tôi thể hiện bằng hành động? Tại sao cho người dò xét tôi? Tại
sao sỉ nhục tôi trước quân đội? Tại sao một người như tôi được ngài tin cậy
hết mực, một người như tôi từng mười ba năm qua ở bên cạnh ngài và được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.