NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 244

Thật vậy, bị chẹn đến thế, Lubin vẫn cố để lọt ra tiếng kêu.
— Đợi đã! - D’Artagnan nói.
Cầm chiếc khăn tay, chàng nhét vào miệng hắn và bảo Planchet:
— Bây giờ, trói nó vào một gốc cây.
Công việc được thực hiện cẩn thận, rồi họ kéo Bá Tước De Wardes đến

gần tên đầy tớ. Và vì đêm bắt đầu buông, kẻ bị trói và kẻ bị tử thương cả
hai đều ở sâu mấy bước ở trong rừng, đương nhiên họ phải ở lại đó đến
ngày hôm sau.

— Và bây giờ - D’Artagnan nói - ta đến nhà Trấn Thủ.
— Nhưng tôi thấy hình như ông cũng bị thương? - Planchet nói.
— Không sao cả, ta hãy lo chuyện gấp nhất đã, rồi hãy nói đến vết

thương của ta sau, vả chăng hình như cũng không nguy hiểm lắm đối với
ta.

Và cả hai rảo bước tới dã thự của viên Trấn Thủ đáng kính.
Người ta thông báo có Bá Tước De Wardes. D’Artagnan được dẫn vào.
— Ông có lệnh do Giáo Chủ ký? - Viên Trấn Thủ hỏi.
— Vâng, thưa ông - D’Artagnan trả lời - lệnh đây.
— Ờ, ờ, thế này là hợp thức và bảo đảm lắm rồi - viên Trấn Thủ nói.
— Đơn giản thôi - D’Artagnan trả lời - tôi là một trong những người

thân tín của Giáo Chủ mà.

— Hình như Đức Ông muốn ngăn ai đó đến nước Anh.
— Phải, một thằng cha D’Artagnan nào đó, một tên quý tộc người Bearn

xuất phát từ Paris cùng với ba tên bạn với ý đồ đến tận Londres.

— Ông có biết đích thân hắn không? - Viên Trấn Thủ hỏi.
— Ai cơ?
— Cái tên D’Artagnan ấy.
— Quá rõ.
— Vậy cho tôi biết đặc điểm của hắn đi.
— Không gì dễ hơn.
Và D’Artagnan tả từng nét, từng nét đặc điểm của Wardes.
— Hắn có ai đi cùng không? - Viên Trấn Thủ hỏi.
— Có, một tên hầu là Lubin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.