NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 53

— Vâng, thưa ngài, chắc hẳn tôi đã mắc phải một điều bất cẩn. Nhưng

ngài bảo sao, một cái tên như tên ngài phải được dùng như một cái khiên
cho tôi trên đường đi. Ngài thử xét xem liệu tôi có luôn được che chở
không?

Sự tâng bốc thật quả đúng lúc, và ông De Treville cũng thích sự tán tụng

như một ông Vua và như một Giáo Chủ. Ông không kìm giữ nổi một nụ
cười lộ vẻ thỏa mãn, nhưng nụ cười lại sớm tắt ngay, và chính ông lại quay
lại câu chuyện phiêu lưu ở Meung.

— Nào, anh nói xem, cái gã quý tộc ấy không có một vết sẹo ở má chứ?
— Có chứ ạ, như một vết đạn xước.
— Không phải là một người phong độ nho nhã chứ?
— Phải ạ.
— Người cao lớn?
— Vâng.
— Da tái, râu tóc nâu?
— Vâng, vâng, chính thế đó. Thưa ngài. Làm thế nào ngài lại biết được

con người đó? Chà, nếu bao giờ tôi gặp hắn, mà tôi sẽ gặp lại, tôi xin thề
với ngài đấy, dù ngay ở địa ngục…

— Hắn đợi một phụ nữ! - Ông Treville tiếp tục.
— Ít nhất hắn cũng chuyện trò một lúc với người đàn bà hắn đợi rồi mới

ra đi.

— Anh không biết câu chuyện của họ xoay quanh chủ đề gì ư?
— Hắn đưa cho người đàn bà một cái hộp, và bảo trong hộp có những

chỉ thị của hắn và dặn đến Londres mới được mở.

— Người đàn bà đó là người Anh?
— Hắn gọi là Milady.
— Chính hắn! - Ông Treville lẩm bẩm - Đúng hắn? Ta cứ ngỡ hắn còn ở

Bruxelles?

— Ồ thưa ngài, nếu ngài biết kẻ đó là ai - D’Artagnan kêu lên. - Xin hãy

chỉ rõ tên hắn là gì, hắn ở đâu, tôi sẽ bỏ hết những điều tôi xin ngài, kể cả
lời hứa của ngài cho tôi xung vào ngự lâm quân, bởi trên hết mọi điều, tôi
muốn trả thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.