NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 652

— Phải, ta biết, ông ạ - Quận Công vừa trả lời vừa chấm bút vào lọ mực.
— Vậy thì, Đức Ông hẳn biết tên thực của người ấy? - Felton hỏi bằng

một giọng cộc lốc.

— Ta biết chứ.
Quận Công đưa bút lại gần tờ giấy. Felton tái người đi:
— Và biết rõ cái tên thực ấy - Felton hỏi lại - mà Đức Ông vẫn ký sao?
— Hẳn rồi - Buckingham nói - và ký đến hai lần hơn là một lần ấy chứ.
— Tôi không thể tin nổi - Felton tiếp tục bằng một giọng mỗi lúc một

cộc lốc và nhát gừng hơn. Đức Ông biết đó là việc của phu nhân De Winter.

— Ta hoàn toàn biết rõ, dù ta rất ngạc nhiên anh cũng biết chuyện đó.
— Và Đức Ông sẽ ký lệnh đó mà không hối hận ư?
Buckingham ngạo nghễ nhìn chàng trai trẻ và bảo chàng ta:
— Ra thế cơ đấy? Thưa ông, chắc ông biết rõ là ông hỏi ta những câu hỏi

kỳ quái đấy và ta có quá ngốc đâu mà đi trả lời?

— Đức Ông hãy trả lời đi - Felton nói - tình thế có lẽ nghiêm trọng hơn

là ngài tưởng đấy.

Buckingham nghĩ chàng trai trẻ này do Huân Tước De Winter phái đến,

chắc ỷ thế ông ta mới nói năng như vậy, liền dịu giọng lại:

— Không ân hận chút nào và Huân Tước cũng như ta, biết rõ Milady de

Winter là một đại tội phạm, và giới hạn hình phạt ở tội lưu đày cũng đã là
gia ân cho mụ rồi.

Quận Công đưa bút lên tờ giấy.
— Đức Ông, ngài sẽ không ký cái lệnh đó? - Felton vừa nói vừa tiến một

bước gần lại Quận Công.

— Ta sẽ không ký cái lệnh đó - Buckingham nói - Và tại sao vậy?
— Bởi chính ngài sẽ đổi lại lệnh đó, ngài sẽ trả lại công bằng cho

Milady.

— Trả lại công bằng cho mụ thì phải đưa mụ ra pháp trường Tyburn -

Buckingham nói - Milady là một kẻ đê mạt.

— Thưa Đức Ông, Milady là một thiên thần, ngài biết rõ điều đó tôi yêu

cầu ngài trả tự do cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.