NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 180

phiền muộn. Chúng tôi chỉ trông thấy cậu Harry và thi thoảng thấy cô bé
Dolly. Tôi cho là hai anh em đi cho có bạn, vì bà Polly luôn ở bên ông Jerry,
ông cần được yên tĩnh.

Ngày thứ ba, lúc cậu Harry đang ở trong chuồng ngựa, có tiếng gõ vào

cánh cửa và Thủ lĩnh bước vào.

– Bác không lên nhà đâu cháu ạ, - ông nói - nhưng bác muốn biết tình

hình bố cháu.

– Bố cháu ốm nặng lắm, - Harry nói - không thể nặng hơn nữa. Họ gọi là

bệnh viêm cuống phổi, và bác sĩ nói đêm nay hoặc đêm mai sẽ biến chuyển.

– Tệ quá, rất tệ! - Thủ lĩnh Grant vừa nói vừa lắc đầu - Bác biết tuần

trước có hai người chết vì bệnh đó. Họ chết chẳng đúng lúc tí nào, nhưng
còn sống thì còn hi vọng, nên cháu phải giữ vững tinh thần.

– Vâng, - Harry nói nhanh - bác sĩ bảo bố cháu có cơ khá hơn những

người khác, vì không uống rượu, ông ấy bảo hôm qua sốt cao thế, nếu là
người nghiện rượu thì đã cháy rụi như một mẩu giấy rồi. Cháu tin là bố cháu
sẽ qua khỏi, bác có nghĩ thế không, bác Grant?

Trông Grant rất lúng túng.
– Nếu có quy luật là người tốt vượt qua những thứ này, bác chắc bố cháu

sẽ qua khỏi, cháu ạ. Bố cháu là người tốt nhất mà bác biết. Sáng mai bác sẽ
ghé đến sớm.

Sớm hôm sau, ông đã ở đó.
– Thế nào? - Ông hỏi.
– Bố cháu khá hơn. - Harry nói - Mẹ cháu hi vọng bố cháu sẽ khỏi.

– Tạ ơn Chúa! - Thủ lĩnh nói - Bây giờ cháu phải ủ ấm cho bố cháu, giữ

cho bố cháu thoải mái. Đưa bác đến chỗ mấy con ngựa. Này cháu, Jack sẽ
khỏe hơn nếu ở hết tuần này hoặc tuần nữa trong chuồng ấm, cháu có thể
thoải mái dong nó ngược xuôi trên phố cho nó đỡ cuồng cẳng; nhưng con
ngựa non này nếu không làm việc sẽ dễ chồm đứng lên, và lúc ra ngoài dễ
gây tai nạn lắm đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.