NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 61

15

NGƯỜI COI CHUỒNG GIÀ

Sau lần đó, ông bà chủ quyết định đến thăm mấy người bạn ở cách nhà

khoảng bốn mươi sáu dặm, và James đánh xe đưa họ đi. Hôm đầu chúng tôi
chạy ba mươi hai dặm, có mấy quả đồi dài, buồn tẻ, nhưng James đánh xe
cẩn thận và chu đáo nên chúng tôi chẳng có gì hoang mang. Anh không
quên để cái cân

[7]

lúc chúng tôi xuống dốc, cũng như tháo nó ra đúng chỗ.

Anh giữ cho chúng tôi chạy đều chân, rất êm trên đường, và nếu leo lên đồi
quá dài, anh lái bánh xe hơi chéo trên đường để xe không bị tụt lại, và cho
chúng tôi có dịp để thở. Những kĩ năng nho nhỏ như thế giúp ngựa rất nhiều,
nhất là khi thêm vào những lời lẽ ân cần.

Dọc đường, chúng tôi dừng một hoặc hai lần, và đến lúc mặt trời đang lặn

chúng tôi mới đến thành phố, nơi sẽ nghỉ lại qua đêm. Chúng tôi đỗ tại một
khách sạn lớn ở phố Market. Chúng tôi theo đường vòng cung vào một cái
sân dài, cuối sân là nhiều ô chuồng và nhà để xe. Hai người coi chuồng ra
đón chúng tôi. Một người coi chuồng bé nhỏ, nhanh nhẹn, vui vẻ, có một cái
chân cong cong và mặc áo gilê kẻ sọc. Tôi chưa thấy ai tháo yên cương
nhanh như ông ta, rồi vỗ về tôi và nói ngọt ngào, ông dẫn tôi vào một cái
chuồng dài có sáu hoặc tám ô, đã có hai hoặc ba con ngựa. Người kia dắt
Ginger. James đứng ngoài trong lúc chúng tôi được lau rửa và chải lông.

Tôi chưa bao giờ thấy ai làm nhanh và nhẹ nhàng như ông già bé nhỏ này.

Lúc ông làm xong, James tiến đến và sờ người tôi, hình như anh sợ làm
không kĩ. Nhưng anh thấy bộ lông tôi sạch bóng và mềm mại như lụa.

– Tốt quá, - James nói - cháu đã tưởng cháu khá nhanh nhẹn, còn anh

John của bọn cháu nhanh hơn, nhưng trong cùng thời gian như nhau thì bác
đánh bại cả hai chúng cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.