NGỤC QUỶ - Trang 733

“Rất quen thuộc!” Người nói tiếp nửa câu sau chính là Thuỷ

Căn.

“Hình như là…”

“Mùi của hắn.”

Giọng nói được phát ra rõ ràng không phải của họ. Điều quỷ

dị chính là cái giọng điệu kỳ lạ của hai người này lại giống nhau như

đúc. Hơn thế nữa, lúc tiếp lời lại không hề ngắt quãng chút nào,

phối hợp phải nói là không một kẽ hở. Nếu như nhắm mắt lại, hẳn

sẽ tưởng là cùng một người nói ra.

Nhìn theo ánh mắt chăm chú của hai người, Vạn Nhân phát

hiện ra kẻ mà bọn họ đang gắt gao theo dõi chính là Thiệu vừa va

vào vách đá. Cái trán của anh bạn đập vào một tảng đá, máu chảy

“ào ào”, mặc dù vết thương chẳng mấy chốc đã tự động khép

miệng, nhưng mùi máu vẫn theo gió nhẹ nhàng bay tới, làm cánh

mũi hai người cứ phập phồng gấp gáp.

“Không sai…”

“Là hắn…”

Đang nói chuyện, ánh mắt Thuỷ Căn bỗng lóe lên một tia

nguy hiểm, móng tay bên tay phải thình lình mọc dài ra vài tấc, cậu

lao về phía Thiệu như một tia chớp. May mà Thanh Hà vương né rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.