NGỤC TRUNG THƯ - ĐỜI CÁCH MỆNH - PHAN BỘI CHÂU - Trang 15

V. TÔN ÔNG CƯỜNG-ĐỂ LÊN LÀM MINH-

CHỦ

Số là ban đầu tôi định chiêu-nạp bọn anh-hùng lục-lâm và những

người trong đảng cần-vương còn sót lại, để dựng cờ khởi-nghĩa ở khoảng
Nghệ-Tĩnh. Bởi vậy có một lúc nhiều khách rượu làng chơi, cùng tôi giao-
du lui tới thân-mật lắm.

Bộ-hạ cũ của Phan tướng-công là Quỳnh-Quảng và môn-hạ của

Bạch-Xỉ

3

là bọn Kiễm và Cọng hay ra vào nhà tôi luôn.

Nhà tôi là nhà làm nghề dạy học, nhưng mà học trò chỉ ở nhà ngoài,

còn nhà trong thì chứa đầy khách hào-kiệt sơn-lâm. Các ông đồ nho trong
xóm gặp lúc đi ngang chợt ngó thấy tình-trạng như thế, đều lắc đầu lẽ lưỡi,
đến đỗi lần sau các ông không dám day mặt ngó vào nhà tôi nữa.

Việc chúng tôi mưu-tính lần hồi chín-chắn, gần tới ngày hẹn nhau

phát lên rồi.

Song ông bạn thân là Đặng-quân Thái-Thân nói với tôi :

- « Xem kỹ lại thời-thế chưa có chỗ nào mình đáng thừa-cơ làm

việc lớn. Bọn ta vội-vã làm càn, chắc là không xong việc gì được đâu.
Nhưng ta cũng phải làm sao để chỉ tỏ cho người Pháp biết rằng quốc-dân ta
chẳng phải toàn là hạng người quá hèn, vậy thì ta cứ mạo-hiểm làm một
phen cũng được, có điều là mong-ước sao cho chúng ta cất tiếng lên trước
rồi phải có người nối lời sau mới được.

« Nhưng nếu ta chỉ khởi sự trong khoảng Nghệ-Tĩnh mà thôi, tôi e

như chuyện cái thai đứa nhỏ khó đẻ, ở trong bụng mẹ lọt ra chưa kịp khóc
oa-oa mấy tiếng thì đã chết non mất rồi. Tôi trộm suy-nghĩ mà lo-ngại dùm
cho tiên-sinh chỗ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.