NGỤC TRUNG THƯ - ĐỜI CÁCH MỆNH - PHAN BỘI CHÂU - Trang 44

Đối với bà con trong nước, tôi là một người khua động chuông

chiều trống sớm để thức-tỉnh, thật là tập văn nầy nối gót Huyết-lệ Tân-thư
mà ra đời vậy.

Cách không bao lâu, bọn anh em trong phái cấp-khích ở Nghệ-Tĩnh,

như mấy ông Đại-Đẩu, Thần-Sơn, phần nhiều viết thư hối-thúc tôi về việc
quân-giới.

Chỉ một vấn-đề đó, khiến cho tôi hao-tốn không biết bao nhiêu tâm-

huyết mà gây ra lắm nỗi thất-bại thê-thảm, thật là khổ-não cho tôi !

Các ông về phái cấp-khích, có bầu máu nóng đáng kính, nhưng đầu

óc các cụ chỉ lo xông-pha bôn-tẩu trên một con đường bạo-động mà thôi.
Chính tôi lúc chưa bỏ nước ra đi, cũng chỉ có tư-tưởng giống y như thế ;
chừng sau ra ngoài được rộng kiến-văn và nhờ người ngoài giáo-huấn, tôi
mới biết sự-nghiệp quang phúc nước nhà, không sao có cơ-sở cho thật bền-
vững thì không làm nên.

Bởi vậy, một mặt tôi cổ-võ thanh-niên du-học, một mặt muốn mở-

mang tư-tưởng ái-quốc cho toàn quốc-dân, tôi bèn viết ra Tân-Việt-Nam kỷ-
niệm-lực, Việt-Nam sử-khảo
, và tập Hải-ngoại huyết-thư nối theo. Mấy thứ
sách nầy lời lẽ thống-thiết lâm-ly, chỉ có chủ-ý là trông mong quốc-dân ta
lấy Chiêm-thành Chân-lạp làm dấu xe nên tránh và rán theo chân nối gót
của Trưng-vương, Lê-hoàng, mà phát phần hăng-hái, tìm lấy sự sống ở
trong lúc chủng-tộc chưa tiêu, tính mạng chưa tuyệt nầy, bằng không thì trễ
mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.