NGỤC TRUNG THƯ - ĐỜI CÁCH MỆNH - PHAN BỘI CHÂU - Trang 45

XIII. GẶP MẶT HOÀNG-HOA-THÁM

Nhưng mà tôi thật ngu !

Chớ chi dân ta đều khôn thì ai bắt mình làm trâu ngựa được, dân ta

mà đều biết yêu nòi thương nước thì ai bắt mình làm nô-lệ được ? Nghĩ lại
mình ở trong tay người ta ràng-buộc mà toan cất tiếng cả lời, nói bàn về
chuyện ái-quốc bảo-chủng, có khác nào ngồi trước mặt đạo-tặc mà bàn
cách khu-trừ đạo-tặc đâu. Ai người kiến-thức cũng đã sớm liệu cái mưu ấy
của tôi tất phải thất bại rồi.

Tuy là lúc bấy giờ tôi ôm cái kế-hoạch như thế mặc lòng, nhưng đối

với sự yêu-cầu của anh em trong phe cấp-khích, không thể nào ngảnh mặt
làm lơ cho được.

Bởi vậy tôi lại tính phải trở về nước lần thứ nhì nữa.

Lần nầy về nước có hai mục-đích.

Một là đi qua các nơi hiểm-yếu ở biên-giới hai tỉnh Việt (Quảng-

đông) Quế (Quảng-tây) để xem-xét địa-hình và kết-giao với đám hào-kiệt
trong vùng, hầu sắp-đặt những chỗ mượn đường chuyên-chở quân-giới mai
sau.

Một mặt khác lại lên Bắc-giang yết-kiến ông Hoàng-hoa-Thám,

muốn xin ông một miếng đất làm khu đồn-điền cho anh em cấp-khích có
chỗ nương thân, đợi ngày có thể giải-quyết vấn-đề quân-giới.

Than ôi ! quân-giới ! quân-giới ! nó có phải là vấn-đề chốc lát tính

xong được đâu ? Đối với vấn-đề nầy, thật không có giây phút nào tôi đã dời
phương-châm qua chỗ thong-thả tính sao cho ổn-thỏa thì hơn.

Tháng 7 năm Bính-ngọ, tôi lại từ-giã Nhật-bản về Quảng-đông, đến

Sa-hà ra mắt Mạnh-hiếu Công, vừa gặp người con trưởng của cụ Phan-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.