NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 54

“À không, cũng gọi là có thôi, định đùa dì chắc?” - Tôi vừa cười

vừa nói.

Trước khi ngủ, mẹ lại uống một loại thuốc, mình thắc mắc

không biết đó là gì, lúc mẹ không có mặt, mình đã lấy xem thử, đó
là sirô ho, lần gần nhất mình nhìn là mới tối hôm qua thôi, ấy
thế mà hôm nay đã hết đến hơn một nửa rồi, chính mẹ đã uống
hết cái này hay sao? Mẹ không ho sao lại uống? Uống vì cái gì vậy
chứ? Gần đây mẹ gầy đi trông thấy. Và cũng gần đây, do công
việc mẹ thường phải về khuya, mẹ lại phải đạp xe nữa nên gầy đi
chăng? Mình rất muốn hỏi thăm mẹ xem mẹ có ổn không nhưng
đang trong giai đoạn “cấm vận” nên mình chẳng thể nói được, thật là
buồn. Mình muốn hỏi mẹ rằng: Mẹ, sao mẹ lại uống thuốc ho?
Mình có biết ở một nước nào đó phía bên nước Mỹ, một ông bố đã
tặng cho đứa con gái của mình một ca phẫu thuật ngực khi tròn mười
lăm tuổi, mình không thể hiểu nổi ý nghĩa của việc đó là gì. Và còn
một chuyện nữa, cũng từ bên nước Mỹ, số người tự tử là một nghìn
người thì số người phẫu thuật ngực phải gấp ba lần số đó. Không
hiểu mẹ có biết chuyện này hay không, nếu không biết thì thật là
nguy hiểm, nếu mẹ biết có lẽ mẹ sẽ thay đổi, mình sẽ phải có một
cuộc nói chuyện hẳn hoi với mẹ. Mình có thể hỏi thẳng mẹ rằng tại
sao mẹ lại làm vậy? Mình rất muốn bàn nghiêm túc với mẹ về
chuyện nâng ngực này.

Chị Makiko nói năm giờ sẽ về tới nhà vậy mà đã hơn sáu giờ vẫn

chẳng thấy đâu, bảy giờ vẫn chưa thấy mặt, tôi có gọi vào di động
nhưng chuông vừa kêu vài tiếng thì đã thấy thông báo để lại lời
nhắn nên tôi đành nhắn rằng: Chị Makiko à, em đang rất lo, nên
nhận được lời nhắn này hãy gọi ngay về cho em. Tôi thì cứ liên tục
nói: “Chị Makiko về muộn thật đấy!” hay “Sao mà muộn thế?” còn
Midoriko cũng liên tục quay sang gật đầu. Tôi và con bé đã để đầy
pháo hoa vào trong túi buộc dải rút và đã chuẩn bị sẵn một cái xô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.