NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 65

có đau mắt, mẹ. Thật đáng ghét, đáng ghét. Con ghét nó to lên, con
không rõ nữa nhưng thật mệt mỏi, mệt mỏi. Nếu con không sinh ra
có phải tốt hơn không? Nếu tất cả mọi người đều không sinh ra
thì chẳng có chuyện gì, chẳng có chuyện gì!” - Lần này con bé vừa
khóc, gào to, vừa lấy cả hai tay cầm hai quả trứng đập đồng thời
một lúc, những mảnh vụn vung vãi ra xung quanh, trên cổ áo và trên
mặt dính đầy lòng trắng, lòng đỏ bám quanh trông như hoa văn.
Con bé vẫn cứ đứng nguyên một chỗ gào khóc với âm lượng lớn nhất
tôi đã từng nghe từ trước tới giờ. Chị Makiko cũng không nhích một
bước nào, cũng cố nhìn, cất tiếng gọi: “Midoriko!”, rồi có ôm vai
con bé đang dính đầy trứng nhưng con bé khó chịu giãy người ra nên
chị buông tay, cứ thế giơ lên trên cao, nhìn chăm chú Midoriko một
hồi lâu, trong khi con bé vẫn đang khóc. Rồi chị Makiko cũng cầm
lấy một quả trứng trong túi lấy hết sức đập vào đầu mình, nhưng
có vẻ như chị đập đúng phần đầu nhọn của quả trứng nên quả trứng
không vỡ, lăn xuống dưới sàn, chị Makiko vội vàng đuổi theo, ngồi
cạnh quả trứng đã dừng lại, nhặt nó lên, đập dúi dụi vào trán. Mặt chị
Makiko dính đầy lòng đỏ và vỏ trứng. Chị đứng lên, bước về phía
Midoriko, đập thêm một quả nữa vào trán, phần bên trong trứng
bắn phụt ra. Midoriko mở to mắt nhìn rồi lại cũng vừa khóc to vừa
đập thêm một quả, toàn bộ phần nhân bên trong rơi trọn xuống
dưới sàn, cả vỏ cũng rơi xuống. Chị Makiko dùng cả hai tay đập vỡ
tiếp hai quả trứng, rồi quay sang tôi với khuôn mặt lem nhem toàn
trứng, hỏi:

“Không còn trứng nữa sao?”

“Còn ở trong tủ lạnh cơ, chị!” - Tôi trả lời.

Chị mở ngay tủ lạnh lấy trứng ra, tiếp tục đập vào đầu. Đầu

của cả hai mẹ con trắng xóa, phía đằng sau chân của chị Makiko, tôi
nghe thấy có tiếng rắc rắc nho nhỏ của vỏ trứng lúc bị giẫm nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.