NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 177

Thượng sẽ không nghe Vàng nói lý về cái chết của mình. Ông sẽ làm phản,
ít ra ở một vùng. Ông sẽ đòi lại “hạt lanh đẹp” đã gả cho dòng họ danh giá
nhất vùng đá. Không đòi được ông cắt tình thông gia thì thế mạnh của
Vàng sẽ yếu đi rất nhiều.

Chính vì vậy mà mẹ Ba cũng không thể hại được nên mình càng khổ.

Làm thân đàn bà rất khổ, thân đàn bà là vật kết giao còn khổ gấp vạn lần.

*

Đây là lần thứ hai mình chịu tang chồng. Mình đã từng thấy vinh hạnh

khi được làm cháu dâu của Vàng. Chồng là cháu được ở với vua Mèo từ
nhỏ nên không khác gì con trai. Dịp là thằng con trai bao nhiêu đàn bà
vùng này mơ ước. Là vợ Dịp như được làm thân con ngựa trắng. Dịp là bao
nhiêu nương bằng, bao nhiêu thuốc tốt. Được Dịp là được trăm ngàn con
ngựa tốt. Vùng này chỉ mình xứng với Dịp. Mình là công chúa con quan, là
tiên nữ một vùng, bởi là con Chúa đất. Mình lấy chồng có mang theo của
hồi môn đủ để mỗi bước chân mỗi bước nhạc. Dịp và mình là đôi chim gù
chim gáy hát vang một vùng. Đôi mình sẽ nắm tay nhau trảy chợ thong
dong trên chính cõi trần chứ không cần mơ đến cõi tiên. Nhưng đúng là câu
ca đã vận là vận đúng chứ không cho chệch. “Đôi ta nắm tay nhau trảy chợ
thong dong, khạc nhổ xuống trần con đường nóng bong... ”. Để ta phải
buồn như thân con châu chấu đói. Dịp đi gặp tổ tiên rồi không đợi mình
cùng nắm tay trảy chợ thong dong.

Dịp đi làm mình khổ. Vàng đã đưa mình về làm dâu thì không thể để

sang tay nhà khác được. Vàng có con đường rất tốt để giữ mình là tục nối
dây. Thực không thiếu điều gì làm đau khổ cho đàn bà hơn điều này. Mình
không cần hồi môn. Mình muốn trở về làm con gái mẹ yêu. Đứa con trai
mình xin mang về Đường Thượng để cả đời làm con ngựa không chủ,
nhưng nào có được thoả lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.