NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 70

mặt thì điều gì cũng sống được mà không mảy may nảy ra một ý nào khác.
Nhưng đến Ương thì khác rồi, con đường này đã được mở ra, đã có điều
mới để có cái nghĩ khác. Ương và Thản đã được đi học. Thản đã nhìn thấy
người con gái không phải là chị Ương thì sao chấp nhận được điều đã nối
dài năm đời họ Vi trước đó.

Vậy thì Ương phải sống sao đây? Thản thì đã đi rồi. Không ai bắt

được Thản phải làm gì nữa. Còn Ương chẳng đủ dũng khí để làm gì và
cũng không nghĩ mình sẽ làm được gì để tình cảnh này khác đi.

Nhà trên kia chỉ còn hai cái bóng dài trên sàn nhà, trên vách và đầu

cầu thang. Nhà dưới này có một cái bóng ngắn ngủn lết trên sàn. Tất cả đều
ngóng Thản về.

Và rồi Thản cũng về. Về đến nhà thì không còn là Thản nữa. Những

người lần đầu tiên đến bản Nà Khoang đưa đứa con trai độc đinh năm đời
về cho dòng họ Vi mà không còn nối họ được nữa. Thản ngã như Ương, và
đã đi xa rồi.

Lúc Thản ngã và không bao giờ dậy nữa có biết Ương cũng bị lăn

xuống ta luy âm không. Thản ngã từ giàn giáo xuống thì cũng là lăn trên
phần dương mà. Vẫn là ai ở phần ấy, Thản ở phần dương, Ương ở phần âm.
Vậy mà không đúng cái đích được định sẵn. Thản đã đi thẳng đến phần âm
rồi, còn Ương lại đi ngược để lên phần dương mà sống. Vậy là Ương không
thể thay Thản nữa rồi.

Ương đã lết lên nhà trên. Người đông lắm nhưng không ai để mắt đến

cái người đáng chết này cả. Bây giờ Ương chẳng còn tác dụng gì nữa rồi.
Cái tác dụng người ta cần dùng mười mấy năm nay giờ đã không phát huy
nữa khiến Thản không nối dòng họ Vi đến đời thứ sáu. Vậy thì Ương chẳng
có ý nghĩa gì trong mắt bất cứ ai nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.