NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 8

chẳng biết leo." Thầy Cường mặt càng lúc càng đỏ.

Nó lại bảo “Không phải để một đứa gái đẹp thế này phải nói nhiều chứ

hả thầy? Thầy là thầy giáo cơ mà.”

Thế này thì không leo không được rồi. Không leo thì đám học trò lớn

tồng ngồng thế này sẽ coi thường thầy. Là thầy trò nhưng chúng chỉ kém
thầy vài ba tuổi nên máu đàn ông trong người đã sẵn rồi. Cái Súa này thật
tệ, biết thầy chưa leo bao giờ mà còn thách đố. Mà có leo được, rồi uống
hết cả chai rượu kia thì thầy cũng chẳng uống được.

Tiếng reo hò của đám con trai bắt Cường phải leo và phải chứng minh

cho bọn chúng rằng khi đã quyết tâm làm việc gì thì sẽ làm được, như ở lớp
anh vẫn dạy chúng phải chăm chỉ và quyết tâm học để thoát nghèo vậy.
Thầy bước đến chân cột, ngước mắt lên nhìn, thấy nó cao tút hút như đến
trời vậy.

Tiếng reo hò của bọn con trai kéo bước chân của các đám chơi khác

cũng xúm vào đám leo cột càng làm cho thầy giáo xấu hổ. Thành ra cả bản
Sủng Mùng này đến xem thầy giáo leo cột lấy rượu rồi. Thế nên dù phải
tướp tay, tướp chân thì cũng phải lấy được bầu rượu trên ngọn cột xuống,
nếu không thì việc dạy học ở đây không được tốt nữa.

Cường hít một hơi dài, chậm chạp đặt tay vào thân cột. Nghĩ đến, ở

nhà mình vẫn trèo cây cau cao vút hái cau cho bà nội ăn trầu. Cứ coi như
bầu rượu kia là chùm cau đi. Từng bước, từng bước Cường bấu chặt lấy
thân cột, nhích lên cao dần. Cần phải chắc chắn, nhanh một chút sẽ trượt
hoặc mệt sẽ không chạm được bầu rượu. Bên dưới, người bản hò reo cổ vũ
cho thầy giáo. Họ đang thử xem thầy giáo có làm được những việc con trai
Mông làm không, hay là chỉ biết nói theo sách thôi.

Súa là người mong nhất thầy lấy được bầu rượu xuống. Không phải để

uống mà để Súa có cơ hội cho thầy uống rượu và biết rằng sẽ còn nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.