NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 84

- Thì cứ vào chợ nhìn cũng được.

Bố đẩy xe cho nó. Đẩy xe đường núi thế này còn khổ hơn đi vác củi

trên núi đá. Xe mà đổ, xước tí sơn thì lại khó lấy được con dâu.

Đẩy mãi cũng đến trung tâm xã. Bố còn hai mươi nghìn, mua xăng

hết. Nó để nhờ xe ở cửa nhà bán xăng rồi đi học.

Bố đành vào chợ cho đỡ tủi. Chỉ đi xem chợ thôi, nhất định không qua

dãy hàng rượu, hàng thắng cố. Nhỡ qua đấy gặp bạn lại không có tiền mời
rượu thì xấu hổ lắm. Bố đành đi ngắm mấy hàng váy áo, hàng rau, khu bán
lợn, bán bò. Ai cũng mời mua cái này, cái kia. Nhiều thứ cần mua quá mà
không có tiền. Bố nghĩ đến mẹ. Chắc giờ này mẹ đã đi mượn búa và đang
đập đá cho nhỏ bớt, rồi cào cho bằng con đường dốc trước nhà để chiều con
về được đi trên con đường đỡ xóc cho khỏi hỏng xe.

Vừa đi vừa nhìn, bố ước được cùng mẹ đi chợ. Bố muốn mua cho mẹ

cái váy, đôi giày vải mới. Mấy năm nay bố mẹ không dám mua cái gì. Nghĩ
con sắp lớn, đến tuổi lấy vợ nên dành dụm từng nghìn để có ngày lo đám
cưới cho con. Bây giờ tiền ấy đã đổi thành phương tiện lấy vợ cho nó rồi.
Sắp tới, con trai sẽ đưa về cho bố mẹ một đứa con gái làm dâu. Thế là bố
mẹ trọn vẹn rồi. Lo được một đứa con dâu cho con trai thì có thể an tâm
làm ăn, đến chết cũng được.

Vừa đi vừa nghĩ, không nên nhìn lâu lâu vào cái gì. Chân bố vấp ngay

phải quẩy tấu xôi. Quẩy tấu lăn ra, xôi đổ ra nền chợ. Bố ngã sõng soài vào
dãy quẩy tấu xôi của các bà, các chị.

Bà chủ của quẩy tấu xôi xót của mắng ầm ầm giữa chợ. Bố xấu hổ

quá, lồm cồm bò dậy bốc xôi lại cho bà. Nhưng còn chỗ xôi đã chạm đất
không bán được thì phải làm sao đây? Bà ấy lại chửi ầm lên, mọi người đổ
dồn mắt đến chỗ này rồi thì làm sao mà bán xôi được nữa. Bố biết làm thế
nào bây giờ? Bà ấy bắt đền, đền cả quẩy tấu xôi cơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.