NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 87

Nó không ngất, chưa chết. Cả người phủ một màu đỏ loét, đau không

cựa quậy được....

Mãi rồi mọi người cũng đưa được bố lên. Nát bét và đỏ lừ như chiếc

xe.

Cái xe thì không ai thèm đưa lên.

Nó nằm trên băng ca cứu thương vẫn nhìn được bố đã không còn cơ

hội nhìn thấy cái xe đưa đứa con dâu về nữa.

Giờ thì nó chỉ nghĩ được “Bố mẹ nợ con trai một nàng dâu. Con trai

nợ bố mẹ một con trâu

Bây giờ bố cần nó trả một con trâu để làm ma mà nó không bao giờ trả

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.