NGƯỜI ĂN CHAY - Trang 43

– Có thật thuốc bắc không mẹ?

– Đã bảo thật mà.

Vợ tôi ngần ngừ rồi bịt mũi uống một ngụm cái nước đen đen đỏ. Mẹ vợ

mặt đầy mãn nguyện kêu lên “Nữa, uống nữa đi”. Bên khóe mắt đầy nếp
nhân, ánh mắt bà lấp lánh.

– Thôi được rồi, để lát nữa con uống.

Vợ tôi lại nằm xuống.

– Con muốn ăn gì không. Mẹ mua cái gì ngọt về ăn cho đỡ nhạt miệng

nhé?

– Không cần đâu mẹ.

Nhưng mẹ vợ vẫn hỏi tôi căng tin ở đâu rồi bà lật đật ra khỏi phòng

bệnh. Vợ tôi cũng lật chăn đứng dậy.

– Đi đâu đấy?

– Nhà vệ sinh.

Tôi cầm lấy túi dịch truyền rồi đi theo vợ. Vợ tôi giật lấy túi truyền, treo

lên móc trong nhà vệ sinh rồi đóng của lại. Rồi sau vài tiếng khạc, cô ấy
móc ra hết những gì đã ăn vào miệng.

Bước chân chuệch choạc, vợ tôi đi ra từ nhà vệ sinh. Người cô ấy bốc

mùi chua chua của những thứ ọe ra từ dạ dày. Tôi không cầm túi truyền cho
vợ nên cô ấy cầm nó bên tay đang băng bỏ, không đủ độ cao nên máu bắt
đầu trào ra đôi chút. Vợ lóng ngóng di chuyển bước chân, nhấc cái túi dê
đen mà mẹ vợ để dưới sàn, tay phải đang cắm kim truyền dịch nhưng cô ấy
không hề để ý tới, ra khỏi phòng bệnh. Tôi không buồn kiểm tra xem cô ấy
đã làm gì nữa.

Một lát sau, mẹ vợ quay vào làm ầm lên ở cửa khiến cho cô bé và bà mẹ

cùng phòng phải cau mày. Một tay bà cầm túi bánh kẹo, một tay cầm túi
nước đen bị đổ ra gần hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.