NGƯỜI ĂN CHAY - Trang 83

– Việc của anh xong chưa?

– Vẫn chưa. Chắc phải bận đến đêm mai.

– Thế à… thế anh nghỉ đi.

Điện thoại ngắt. Thà rằng vợ anh cũng như các bà vợ khác, giận dữ quát

tháo, cằn nhằn hay sa sả những câu không ra gì thì có khi anh lại cảm thấy
thoải mái hơn là cam chịu một cách quá dễ dàng như thế. Cái tính cách cam
chịu đến mức như chuyển thành trầm cảm đó của vợ làm anh thấy nghẹt
thở. Không phải anh không biết rằng đức tính hiền lành, yếu đuối đó của vợ
là sự cố gắng khôn cùng để hiểu và thông cảm cho anh. Càng không phải
anh không biết mình vô trách nhiệm và ích ký chỉ biết đến mình. Nhưng lúc
này đây, sự nhẫn nại và tử tế của vợ làm anh nghẹn lại, nó càng làm anh
muốn ngụy biện rằng chính vì thế mà anh ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Vòng xoáy của những cảm xúc đan xen giữa cảm giác tội lỗi, hối hận và

lưỡng lự qua đi, anh bấm số điện thoại di động của J theo kế hoạch.

– Anh hả? Tối nay anh có đến không?

– Không.

Anh trả lời.

Hôm qua thức cả đêm rồi. Hôm nay định nghỉ ngơi chút.

– Thế à.

Đó là J, phong thái trẻ trung, đầy tự tin và phóng khoáng đúng với tuổi

ngoài hai lăm. Cơ thể J không hẳn khỏe khoắn, gầy gầy nhưng rắn rỏi, anh
cởi bỏ lớp quần áo của cậu ta trong trí tưởng tượng của mình. Có vẻ được
đây.

– Cậu phải giúp anh việc này nhé.

– Việc gì vậy anh?

– Mai có thời gian không?

– Ngày mai em có hẹn buổi tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.