NGƯỜI ĂN CHAY - Trang 97

tiếng của chính anh, anh bỗng rùng mình. Từ trước đến nay anh chưa bao
giờ phát ra tiếng khi quan hệ. Bởi anh nghĩ chỉ có phụ nữ mới làm vậy. Anh
phóng như điên dại vào cơ thể đã ướt đẫm, đang cuộn lại với độ co giãn đến
phát sợ của cô.

* * *

– Xin lỗi em.

Anh đưa tay vuốt khuôn mặt chìm trong bóng tối của cô và nói. Thay

cho câu trả lời, cô hỏi:

– Bật đèn được không anh?

Giọng nói rất bình tĩnh.

– Để làm gì?

– Em muốn nhìn thật rõ.

Cô đứng dậy đi về phía công tắc đèn. Do là cuộc giao hoan từ một phía

trong vòng chưa đầy năm phút nên trông cô hoàn toàn không có vẻ gì mệt
mỏi.

Căn phòng đột nhiên bừng sáng làm anh phải lấy hai tay che mắt. Một

lát sau khi đỡ chói mắt anh mới bỏ tay xuống. Anh thấy cô đang đứng dựa
vào tường. Những bông hoa trải ra trên người cô vẫn đẹp y nguyên.

Bỗng anh cảm thấy tự ti, lấy bàn tay ấn cái bụng dưới chảy sệ của mình

xuống.

– Anh đừng che… đẹp lắm. Cánh hoa trông như đang nhăn lại.

Cô từ từ tiến đến gần, cúi thật sát xuống người anh. Cô duỗi tay, bắt đầu

mân mê những bông hoa trên ngực anh như đã làm với J.

– Khoan đã.

Anh đứng dậy, bước ra phía hiên cửa. vẫn trong tình trạng ở trần như

vậy, anh lắp chân máy thật thấp, cố định máy quay. Dựng chiếc đệm lên,
đẩy lùi ra ngoài ban công, trải tấm thảm trắng mà anh mang đến xuống sàn.
Giống như ở phòng làm việc của M, anh lắp đèn chiếu đặt ở phía dưới chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.