NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 162

Những Thứ Bạn Bảo Vệ

Bánh-xe chưa xong việc. “Tôi vẫn còn đang làm việc với cái danh sách
đó,” cô nói, đẩy vài cây kẹo trên bàn sang cho tôi, “Em ngồi đi. Tôi sẽ xong
ngay đây.”

Như thế cũng tốt. Hai ngày kể từ sau vụ tai nạn, tôi nghĩ về những lá thư
của bạn hàng ngàn lần và ít nhất cũng rất nhiều lần cố gắng đẩy hình ảnh cơ
thể bạn đang nằm trên đường ra khỏi đầu. Tôi không ngủ được và tôi rất
mệt.

Cái kẹo Bit-O-Honey vừa tan trong miệng tôi thì có hai cảnh sát bước vào
văn phòng.

Cô Bánh-xe ngẩng lên: “Tôi có thể giúp gì cho các anh?”

“Trường có em nào tên là Marcus Heilbroner đang theo học không?”

Mặt cô vẫn bình thản: “Tôi nghĩ là có. Nhưng thầy hiệu trưởng không có
đây, và...”

“Không sao. Chúng tôi chỉ cần nói chuyện một chút với Marcus Heilbroner.
Có vẻ như cậu ta thích chơi rượt bắt ngoài đường, và chúng tôi cần nói
chuyện với cậu ta về việc đó. Phòng nào thế?”

Cô gãi đầu: “Tôi không... Tôi không chắc lắm... Tôi sẽ kiểm tra xem.”

Tôi bắt đầu hoảng sợ. Cô Bánh-xe biết tất cả mọi học sinh trong trường, và
cô biết rõ họ học ở lớp nào, phòng nào mà không cần suy nghĩ. Tôi nhận ra
cô đang lo sợ cho Marcus.

Tôi nhìn vào lưng hai người cảnh sát và nghĩ đến những điều mẹ kể, về
những người bị bắt vào tù, và một số người trong họ không bao giờ còn
được như trước nữa. Tôi không thể để điều đó xảy ra cho Marcus. Tôi nghĩ
đến cảnh cậu ấy run rẩy đứng khóc bên vệ đường sau tai nạn, cậu đã cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.