NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 108

phải nên gọi tôi và để cho tôi làm lái xế. Hai người phụ nữ các người không
có việc gì phải tự mình lái xe lòng vòng trên núi trong tuyết cả. Các người
có thể bị kẹt lại !"
"Chúng tôi rõ ràng là đã không bị," Brenna chỉ ra.
"Đúng, cô thật là may mắn. Nhưng nếu cô bị vậy, thì cô sẽ làm gì, cuốc bộ
để tìm sự giúp đỡ trong khi Bà Manning ngồi túm tụm một mình trong xe,
đau nhức và bệnh hoạn và cố giữ ấm sau khi nó bị hết xăng chăng?"
"Họ đã bị vậy sao," Hilda thông báo cho anh biết một cách gay gắt khi cô
khuấy cái nồi trên lò.
Leigh quan sát một cách không thoải mái, cuộc tranh luận sôi nỗi đang diễn
ra giữa ba nhân viên của cô như thể từ khoảng cách xa, cô tập trung hoàn
toàn trên điện thoại và cái đồng hồ trên bức tường đối diện. Khi đường dây
cá nhân của Logan đột ngột thắp sáng và bắt đầu reng, cô đẩy Brenna quay
lại ghế của cô và phóng đến điện thoại, việc chấn thương của cô bị lãng
quên. "Chào," cô thốt ra không kịp thở.
Giọng nói của một người đàn ông ở đầu dây bên kia rất trầm ấm và xa lạ.
"Bà Manning ư ?"
"Vâng, ai vậy ?"
"Michael Valente."
Leigh ngã người vô tường, không thể che giấu sự thất vọng cô. "Vâng, Ông
Valente, có chi không?"
"Tôi xin lỗi đã quấy rầy bà. Từ giọng nói của bà, tôi giả định là bà chưa có
bất cứ tin tức gì về Logan ?"
"Không. Không có gì cả."
"Tôi xin lỗi," anh lại nói. Anh do dự trong chốc lát rồi nói, "Tôi biết lúc này
là không thích hợp, nhưng Logan có vài văn bản mà tôi cần. Anh ấy đã có
chúng với anh ấy ở nhà của bà khi anh ấy gọi cho tôi từ nhà vào chiều thứ
Bảy. Tôi đang cách đó chỉ một vài dãy nhà. Tôi có thể ghé qua và lấy chúng
được không ?"
"Tôi không biết chúng đang ở đâu," Leigh nói, không thích cái ý tưởng cho
bất kỳ ai lục qua những thứ của Logan khi anh không có ở đó.
"Chúng là những bản kế hoạch và quảng cáo từ một đề án khác của tôi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.