vào những tảng đá trong một loạt va chạm, rồi đột ngột xóc mạnh khi năm
ngàn pounds thép (khoảng 2268kg) đột nhiên dừng lại.
Lơ lửng treo trên dây an toàn, Leigh bị treo ngược ở đó, như một con dơi ở
trong hang, trong khi ánh sáng bắt đầu bùng lên xung quanh cô. Ánh sáng
chói lọi. Nhiều màu sắc. Vàng, cam và đỏ. Lửa !
Sự khiếp sợ làm cho đầu óc cô tỉnh táo lại. Cô tháo khóa dây an toàn, rơi
xuống trần chiếc xe bị lộn ngược và rên rỉ, cố bò qua cái lỗ đã từng là cửa
sổ phía bên ghế khách. Máu, nhớp nháp và ướt đẫm, chảy xuống cánh tay,
hai chân cô và chảy vào mắt cô. Cái áo choàng của cô quá lớn so với lỗ
hổng, và lúc cô kéo nó ra thì vật gì đó đã chặn chiếc xe lại không để nó tuột
xuống dốc đột ngột bị bật đi. Leigh nghe thấy tiếng mình hét khi chiếc xe
đang cháy phóng về phía trước, lăn tròn, rồi dường như bay trên không khí
loãng, trước khi nó bắt đầu đâm đầu xuống mặt nước lạnh giá và kết thúc
bằng tiếng nước bắn tung toé.
Nằm trong giường bệnh với hai mắt nhắm lại, Leigh hồi tưởng lại cú lao
vào nước, và tim cô bắt đầu nện thình thịch. Ngay sau khi rơi xuống nước,
chiếc xe đã bắt đầu chúi mũi rơi xuống đáy, và trong cơn sợ hãi điên cuồng
cô bắt đầu đấm mạnh vào mọi thứ mà cô có thể chạm đến. Cô tìm thấy một
cái lỗ ở bên trên, một cái lỗ lớn, và với phổi bị căng phồng, cô đẩy người
qua cái lỗ và chiến đấu ngoi lên mặt nước với sức lực còn lại. Dường như
dài vô tận trước khi một luồng gió lạnh giá quất vào mặt cô và cô hít thở
không khí.
Cô cố bơi, nhưng với mỗi hơi thở ngực cô lại đau nhói như bị dao đâm, và
sải bơi của cô quá yếu và không đều để có thể đẩy cô tiến nhanh hơn một
chút. Leigh cố vùng vẫy trong làn nước lạnh cóng, nhưng cơ thể cô bị đông
cứng, và ngay cả sự hoảng sợ hay quyết tâm của cô cũng không thể mang
lại cho cô đủ sức mạnh và bơi cho đúng. Đầu cô đang chìm xuống mặt
nước thì bàn tay cô đụng phải một cái gì đó cứng cáp và xù xì - một cành
cây to của một cái cây bị ngã xuống nước. Cô chộp lấy nó với tất cả sức lực
của mình, cố gắng sử dụng nó như một cái bè gỗ, cho đến khi cô nhận ra
rằng "cái bè gỗ" là cố định. Cô kéo mình trên đó, tay chuyền tay, rồi thì
mực nước chỉ còn đến vai cô, sau đó đến thắt lưng cô, và sau cùng là đầu