NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 109

CHƯƠNG MƯỜI MỘT

“Tệ lắm, Rhyme.”
Amelia Sachs nói vào bộ đàm lúc cô đứng ở lối vào căn hộ 1J, trung tâm

thành phố Alphabet.

Trước đó, vào buổi sáng, Lon Sellitto đã ra lệnh cho toàn bộ cảnh sát đang

tuần tra ở công viên Trung Tâm gọi ngay cho anh khi có tin tức về bất kỳ vụ
án mạng nào ở thành phố New York. Khi có báo cáo về vụ giết người cụ thể
này, họ kết luận rằng đó là tác phẩm của Gã phù thủy: cách thức bí ẩn mà
hung thủ vào được trong căn hộ của nạn nhân là một đầu mối. Tuy nhiên,
yếu tố then chốt là việc gã lại đập vỡ đồng hồ đeo tay của nạn nhân – như đã
làm trước đó với cô sinh viên trong vụ giết người đầu tiên.

Một điều khác biệt là nguyên nhân cái chết. Điều đã dẫn tới bình luận của

Sachs với Rhyme. Trong khi Sellitto ra lệnh cho các thám tử và cảnh sát
tuần tra trong sảnh, Sachs tìm hiểu nạn nhân xấu số – một thanh niên tên là
Anthony Calvert. Anh ta nằm ngửa ra ở giữa bàn cà phê trong phòng khách,
tay chân dang ra và bị cột vào chân bàn. Phần bụng anh ta bị cưa tận tới
xương sống.

Sachs đang mô tả vết thương cho Rhyme.
“Chà,” nhà tội phạm học nói một cách dửng dưng. “Nhất quán mà.”
“Nhất quán sao?”
“Anh muốn nói rằng gã đã làm đúng chủ đề ảo thuật. Dây thừng cho vụ

sát hại đầu tiên. Còn giờ thì cắt người ta ra làm hai.” Giọng anh cao lên khi
anh gọi qua bên kia căn phòng, có vẻ là với Kara. “Đó là một trò ảo thuật,
đúng không? Cắt một người ra làm hai?” Một khoảng dừng rồi anh tiếp tục
nói với Sachs.

“Cô ấy nói đó là một trò kinh điển.”
Cô nhận ra là anh có lý; cô đã bị sốc trước cảnh tượng đó và không nhận

ra mối liên hệ của hai vụ giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.