NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 18

tức. Hai đối tượng, đều có vũ khí. Một đang giữ con tin; chúng ta sẽ cần một
người đàm phán.”

“Rõ, Năm Tám Tám Năm. Cần trực thăng quan sát không?”
“Không, Bảy Bốn. Một nghi can có súng trường hỏa lực lớn. Và chúng

sẵn sàng bắn cảnh sát.”

“Chúng tôi sẽ đưa lực lượng hỗ trợ tới ngay khi có thể. Nhưng Đặc vụ

Cảnh vệ đang phong tỏa một nửa thành phố vì phó Tổng thống sắp tới từ
JFK

*

. Sẽ có chậm trễ. Hãy tự xử lý tình huống. Hết.”

Tức sân bay quốc tế của thành phố New York, đặt theo tên cố tổng thống Mỹ
John Fitzgerald Kennedy.

“Rõ. Hết.”
Chà, phó Tổng thống cơ à, cô nghĩ. Ông vừa mất lá phiếu của tôi rồi.
Wilkins lắc đầu. “Nhưng chúng ta không thể đưa một người đàm phán

vào gần khu căn hộ được. Tay súng vẫn còn trong xe.”

“Tôi sẽ xử lý chuyện đó,” Sachs đáp.
Cô đi tới chỗ góc khu chung cư và liếc nhìn chiếc xe, một chiếc xe rẻ tiền

cắm đầu vào thùng rác, cửa mở toang, một người đàn ông gầy gò đang cầm
một khẩu súng trường ngồi ở trong.

Tôi sẽ xử lý chuyện đó…
Cô hét lên, “Này anh trong xe, anh bị bao vây rồi. Chúng tôi sẽ nổ súng

nếu anh không bỏ vũ khí. Làm ngay đi!”

Gã cúi xuống và chĩa súng về hướng cô. Cô lom khom để tìm chỗ nấp.

Trên bộ đàm Motorola, cô gọi cho hai cảnh sát ở phía sau khu đất. “Có con
tin trong xe không?”

“Không.”
“Các anh chắc chứ?”
“Chắc” là lời đáp của viên cảnh sát. “Chúng tôi nhìn rõ trước khi gã bắt

đầu bắn.”

“Được rồi. Các anh bắn được không?”
“Có thể là qua cửa.”
“Không, đừng bắn bừa. Hãy vào vị trí. Nhưng chỉ bắn khi các anh đã rõ

mọi thứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.