NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 317

“Xin lỗi vì bọn tao đã làm hỏng màn trình diễn của mày,” Rhyme nói lạnh

lùng. “Tao đoán là rốt cuộc mày không thể thoát được tao, đúng không,
Weir?”

Gã quay lại nhìn vào nhà tội phạm học và rít lên, “Đó không còn là tên

tao nữa.”

“Mày đổi tên rồi hả?”
Weir lắc đầu. “Không chính thức. Nhưng Weir đã từng là tên tao. Giờ tao

là người khác.”

Rhyme nhớ lại nhận xét của chuyên gia tâm lý học Terry Dobyns rằng

trận hỏa hoạn đã “giết chết” con người cũ của Weir và gã đã trở thành người
khác.

Kẻ sát nhân lúc này đang nhìn vào cơ thể Rhyme. “Mày hiểu mà, đúng

không? Tao nghĩ mày cũng thích quên đi quá khứ và trở thành một người
khác.”

“Mày tự gọi mình là gì?”
“Đó là chuyện của tao và khán giả của tao.”
À, phải, quý khán giả thân mến của gã.
Bị còng tay hai lần, có vẻ bối rối và khuất phục, Weir mặc một bộ vest

xám kiểu doanh nhân. Mái tóc giả gã đội tối qua đã biến mất; mái tóc thật
của gã dày, dài và có màu vàng sậm. Trong ánh sáng ban ngày, Rhyme có
thể thấy vết sẹo phía trên cổ áo gã rõ hơn; trông nó khá nghiêm trọng.

“Làm sao bọn mày tìm được tao?” Gã rít lên. “Tao đã dẫn bọn mày tới…”
“Tới Cirque Fantastique đúng không? Quả thế.” Khi Rhyme dắt mũi được

tên hung thủ, tâm trạng của anh cải thiện đáng kể và anh trò chuyện thoải
mái. “Ý mày là mày đã chỉ dẫn sai cho chúng tao tới đó. Thấy không, tao đã
xem xét bằng chứng và tao thấy là cả vụ này như vậy thì có vẻ dễ dàng quá.”

“Dễ sao?” Gã ho một chập.
“Ở hiện trường tội ác có hai loại bằng chứng. Có những bằng chứng mà

hung thủ vô tình bỏ lại và những bằng chứng được sắp đặt sẵn, là những thứ
cố tình được bỏ lại để đánh lạc hướng bọn tao.

“Sau khi tất cả mọi người chạy đi tìm những quả bom xăng ở rạp xiếc, tao

có cảm giác là một số vật chứng đã được sắp đặt vào. Chúng có vẻ quá rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.