NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 363

lộn… và cuối cùng gã nhắm khẩu súng vào sau đầu mình và bóp cò. Cùng
lúc, gã cho nổ bằng cách nối mạch điện quả pháo ném nhỏ xíu gắn vào phần
đầu đã cạo trên da đầu gã dưới mái tóc dài, cho nổ một túi máu giả nhỏ,
những mẩu cao su màu xám và mảnh xương bò. Để tăng thêm sự khả tín cho
màn trình diễn, gã sử dụng một con dao lam – giấu trong hông hắn cùng
chiếc chìa khóa – để cắt da đầu, vùng cơ thể sẽ chảy máu rất dữ nhưng
không đau đớn mấy.

Rồi gã nằm xuống như một hình nhân bị vứt bỏ, thở nhẹ nhất có thể. Mắt

gã trợn trừng vì gã đã nhỏ vào đó những giọt nước nhỏ mắt nhớp nháp tạo ra
vẻ mờ đục và giúp gã không chớp mắt.

Trời ơi, nhìn xem tôi đã làm gì đây! Ôi trời ơi! Cứu anh ta đi, có ai đó

không!

A, nhưng cảnh sát Welles, đã quá trễ để cứu tôi rồi.
Tôi đã chết như một con nai bị cán ven đường.
Giờ gã đi xuống những hành lang lộng gió trong khu tầng hầm thông với

nhau của các tòa nhà chính quyền cho tới khi tới chỗ tủ đồ mà gã đã ngụy
trang vài ngày trước. Bên trong căn phòng nhỏ, gã lột bỏ quần áo rồi giấu
các thiết bị tạo vết thương, quần áo và giày cũ vào sau mấy chiếc hộp.

Gã mặc bộ đồ mới và trang điểm một chút, gã đã nhập vai trong không

đầy mười giây.

Gã liếc nhìn ra cửa. Hành lang không người. Gã bước ra ngoài và vội vã

đi tới cầu thang. Đã gần tới lúc cho màn diễn cuối.

* * *

“Đó là một lối thoát,” Kara nói.
Cô gái trẻ đã đi vội vã trở lại căn nhà phố của Rhyme từ Stuyvesant

Manor được một lát.

“Một lối thoát ư?” Nhà tội phạm học hỏi. “Là gì vậy?”
“Nó có nghĩa là một kế hoạch thay thế. Tất cả những ảo thuật gia giỏi đều

có một hoặc hai kế hoạch dự phòng cho mỗi tiết mục. Nếu anh làm hỏng hay
bị khán giả phát hiện, anh phải có một kế hoạch thoát hiểm để cứu lấy màn
trình diễn. Gã hẳn đã tính đến khả năng bị bắt nên đã chuẩn bị một cách để
trốn thoát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.