NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 419

vậy nên số anh em này đề nghị không nên dùng từ “hắn” để gọi Bảy Viễn
mà nên xài chữ “y”. Nhưng cũng có một số người trách tác giả viết nhiều
về tên phản động, thậm chí còn tố tác giả “đề cao” no nữa!
Vài anh em nhà văn đọc xong bảo “đọc xong, không ghét được Bảy Viễn,
anh nên coi chừng…”
Trăm người trăm ý, biết làm sao vừa lòng được hết! Ý đồ của tác giả là
chọn trong giới giang hồ, nêu lên “cặp bài trùng” Mười Trí – Bảy Viễn; một
người đi tới nơi còn một người gãy gánh giữa đường. Tại sao? Đó là chủ đề
tư tưởng của người Bình Xuyên.
Những năm tháng về chiều, Bảy Viễn sống lưu vong ở ngoại ô Paris, không
ai đoái hoài, bi quan, thấy bỏ rơi, lại bị hai thằng điếm thúi Tài, Sang giả
mạo chữ ký sang đoạt hết tài sản gởi trong nhà băng, kéo đài chuỗi ngày
tàn trong ray rứt, sầu thảm; còn hình phạt nào cay độc hơn?
Ngày Bảy Viễn nhắm mắt, chỉ một tờ lá cải nhét một cái “phi lê”, nhỏ xíu,
cái mà nhà báo thường dành cho cho loại tin “xe cán chó”. Năm ấy là năm
1970…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.