NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 108

– Con bé này thật lạ, sao lại còn tỏ ra thân thiết với một người xa lạ như
thế.
Còn lại hai người, ông Vĩnh cũng không biết khơi chuyện gì với người đàn
ông này, ông chợt lên tiếng:
– Chú làm ở khâu nào trong công tỷ. Công việc đó có "được" với chú
không à! Chắc chú không biết tôi ...
Điền Văn gật đầu.
Ông Vĩnh lên tiếng:
– Tôi là ba của giám đốc mà chú đang làm đó.
– Dạ ....
– Chú thấy công việc thế nào?
– Dạ tốt, tôi làm ở khâu sấy trà, thật là hay ông à!
Ông Vĩnh gật đầu rồi hỏi tiếp:
– Trước nay cậu làm ở đâu?
Điền Văn rất "tỉnh" táo để trả lời:
– Tôi làm ở khư vườn hoa ...
– Ở đâu?
– Ở nhiều nơi lắm. Ai cần gì tôi làm nấy. Thấy vậy Dự Nguyên bảo tôi nên
làm một việc gì đó cho cố định, nên nó đã xin cho tôi vào đầy.
– Thì ra vậy chú ráng làm tốt với chúng tôi dài lâu nhé!
– Dạ, cũng mong.
– Sao cũng, chú phải quyết tâm chứ!
– Dạ! Tôi sẽ cố gắng, xin phép ông.
Ông Vĩnh khoát tay nói:
– Ngồi đây chút nữa đi à! có gia đình chưa?
– Tôi ... tôi ...
– Lẽ nào lại nói không? Người ta có tin không? Đàn ông từng tuổi này rồi
...
– Dạ cũng có ...nhưng ...cuộc sống nên tôi bỏ xứ mà đi làm ăn.
– Thế à!
Ông Vĩnh gật gật đầu.
Điền Văn nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.